Hà Tâm My cùng ông Hà ănhết sạch ba gói mỳ, bốn quả trứng chiên rồi hai bố con ngồi trên sofa duỗi chânrên rỉ chẳng ai buồn rửa bát. 
Tâm My xoa bụng thở dài: “Đi hết một vòng ở Quý Tây con mới biết, hóa ra đến mỳgói cũng có thể là mỹ vị”. 
Ông Hà cũng phưỡn bụng nói: “Phải nói với mẹ con, ngày mai bắt đầu tập nữ cônggia chánh”. 
“Hơ?” 
“Chẳng dễ gì có người muốn con gái nhà ta, nếu vì lười biếng, không biết nữcông gia chánh mà bị trả lại hàng thì thật oan gia.” 
Tâm My nhảy lên: “Con đi rửa bát”. 
Ông Hà vẫn hậm hực: “Con đi rửa bát cũng đâu trốn bố được cả đời, nếu không cógì thì nên thành khẩn khai báo. Mau”. 
“Không có!”, Tâm My mở vòi nước. 
Bố cô đứng ở cửa bếp: “Mẹ con nói mười giờ sẽ về, nhìn đồng hồ đi, chỉ còn haimươi phút nữa thôi. Tranh thủ thời gian, tổ chức sẽ khoan dung độ lượng”. 
“Con không nghe thấy!” 
Bố cô vẫn đang ghếch chân xem tivi, Tâm My từ bếp bước ra đi một vòng trongphòng khách, cuối cùng vẫn ngồi xuống hỏi: “Bố, bố đang xem gì vậy?”. 
“Xem tên tiểu tử nào dám to gan lớn mật ăn tàu hũ của con gái tôi, eo con gáitôi mà cậu ta cũng tùy tiện ôm sao? Lúc bố xắn tay áo định lao vào, đột nhiênnghĩ ra, con gái nhà ta chỉ vung tay là có thể giết chết hai con mãnh hổ, làmsao lại chẳng có lấy một chút tính thần phản kháng?” 
Bố cô trầm ngâm, Tâm My mếu đỏ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-nham-lan-tai-hai/3168356/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.