Sáng sớm Hà Tâm My thứcdậy với hai con mắt thâm như gấu trúc, Tống Thư Ngu lắc đầu ngao ngán với tínhkhí nói gió là mưa của cô: “Đừng chỉ hào hứng được ba phút thế”. 
“Một trăm phần trăm là không!”, cô chắc như đinh đóng cột, “Bản kế hoạch em đãgửi cho anh, anh đã xem chưa? Em nói chuyện với sếp tổng như vậy được không?”. 
“Nói chung cũng được”, Tống Thư Ngu đưa cô danh thiếp chủ nhiệm văn phòng luậtsư của quỹ tài trợ, đoạn nói, “Có việc gì cứ trực tiếp tìm họ, anh sẽ không lộdiện”. 
Trở về tòa soạn họp giao ban xong, cô chui vào phòng làm việc của sếp tổng, nóihết về những chuyện đã xảy ra và chưa từng nghĩ tới ở Quý Tây, sếp tổng đập bànđứng dậy: “Nếu làm tốt, đây sẽ là một tin lớn, chứng minh một điều tờ báo chúngta quan tâm tới công cộng và lợi ích dân sinh”. 
Tâm My nghe xong mừng rỡ, ôm mặt lấy lại tinh thần. 
Sếp tổng dứt lời liền ngồi xuống xoa cằm: “Cái này phải bàn bạc với tổng biêntập. Đưa tôi bản kế hoạch để tôi trau chuốt lại chút xíu”. 
Chị Đỗ tóm lấy Tâm My chỉ rõ: “Nha đầu thúi, đây rõ ràng đang cướp công!”. 
“Không sao, ông ấy là sếp, công lao thuộc hết về ông ấy, em chỉ cần xong việclà được.” 
Chị Đỗ nhìn cô vẻ bất lực: “Nhắc đến mới nhớ, những thửa ruộng bậc thang đó đẹpthật, không kém gì ở Vân Nam, Quảng Tây”. 
Mắt Tâm My bỗng sáng bừng: “Phát triển du lịch?”. 
“Cô điên à! Dựa vào cô? Ngoan ngoãn ngồi đợi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-nham-lan-tai-hai/3168354/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.