Tại nhà cũ biệt thự Cố gia. Cố phu nhân chậm rãi đẫy của bước vào căn phòng lớn, nơi có người đàn ông đang nằm trên giường bất động chỉ còn lại hơi thở mong manh. Ông ấy chính là Cố Đình Sâm chủ tịch tập đoàn Cố thị và cũng là ba của Cố Hàn Đình. Ông đã sống thực vật như thế mười năm dài đăng đẳng, khuôn mặt nhợt nhạt chẳng chút sự sống nào ngoài hơi thở yếu ớt nhờ vào máy trợ thở. Chầm chậm kéo ghế ngồi xuống bên cạnh giường bà nhẹ giọng.
"Tôi lại đến thăm ông đây. Hẳn là ông không muốn nghe và cũng không muốn nhìn thấy tôi nên mới im lặng ngủ suốt hơn mười năm dài như thế đúng không?
Ông cũng đừng vô tình như thế, dù gì chúng ta cũng từng là vợ chồng chăn gối mấy chục năm qua, dù không tình thì cũng là nghĩa chứ!
Tôi đến để nói cho ông biết, tôi sắp sửa cưới vợ cho Hàn Đình rồi. Vợ của Hàn Đình là tiểu thư nhà danh giá, chỉ cần hai nhà Cố_ Thẩm kết thông gia, Cố thị lớn mạnh thì cả nước này sẽ không có bất cứ gia tộc nào có thể so sánh được. Tôi lo nghĩ cho Hàn Đình như thế ông thấy có hài lòng không?"
Nhìn gương mặt trắng bệch nhợt nhạt của Cố Đình Sâm, Cố phu nhân nhẹ siết chặt tay mình kiềm nén cơn tức giận. Bao năm qua ông vẫn như thế, thậm chí cả khi ông chưa từng gặp tai nạn ông cũng không hề nhìn mặt bà âu yếm lấy một lần. Tại sao chứ! Vì sao vợ chồng chung chăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-nham-lan-dinh-menh/3630838/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.