Trên hành lang bệnh viện, tiếng bước chân vội vã, dồn dập vang vọng khắp nơi, từng tiếng như dội vào rõ ràng ngay trong tai mỗi người, dội vào tâm trạng đang thấp thỏm lo âu càng khiến trái tim đập điên cuồng.
Phía cuối hành lang liền xuất hiện một đoàn người đang cuống cuồng chạy lại đằng này. Dẫn đầu là ĐM bế AD trên tay, vẻ mặt lo âu, hốt hoảng vô cùng. Khuôn mặt AD thì lấm lem, khóe mắt đỏ hoe, chứng tỏ bé đã khóc rất nhiều. Bên cạnh là bố mẹ NT và Nhất Huy, bà Hoa gần như không đi nổi phải nhờ Huy dìu. Trông ông bà như già đi mười tuổi vì sự lo lắng và đau đớn trên khuôn mặt, nước mắt bà Hoa chảy dài theo từng bước chân khiến người ta nhìn mà thương tâm.
Mấy người QT đang đợi bên ngoài trông thấy bọn họ vội vàng tiến đến dìu đỡ, bà Hoa gấp gáp níu áo chị Huệ, ngóng nhìn cánh cửa đang khép kín với dòng chữ đỏ lòe " cấp cứu", giọng thều thào vì mệt và sợ hãi:
- Con gái tôi thế nào rồi? Nó có sao không? Trời ơi, sao lại thành ra thế này? Làm ơn, nói cho tôi biết nó không có việc gì.
Bà Hoa không nói được hết câu đã ôm mặt khóc òa. Ba cô gái thấy vậy vô cùng xót xa, cẩn thận dìu bà ngồi xuống ghế, vỗ vai an ủi:
- Bác à, Tuyết đang được các bác sĩ tận tình cấp cứu, chắc chắn sẽ không có việc gì đâu. Bác đừng lo lắng quá. Nhất định sẽ không có việc gì. – Chị Huệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-nham-lan-dieu-ki/2483133/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.