Cả người Duy Duy hưng phấn tột độ, đạp ga tăng tốcchiếc Porsche đến sắp nổ tung cả đồng hồ, chỉ mong có thể chạy nhanh đến bên cạnh Thỏ Thỏ.
Lộ trình hai mươi phút, vậy mà cô chỉ mấtmười phút để tới nơi. Sau đó cô tốn thêm mười lăm phút nữa, tìm một nhàvệ sinh công cộng mặc bộ đồng phục vào, rồi nhìn gương trang điểm chogương mặt mình thật xinh đẹp.
Đôi má hồng nhạt, bờ môi mọngnước… che đậy thần sắc u ám của bệnh tật, làm cô tươi tỉnh rạng ngời.Tiếp theo cô kéo chiếc vali rỗng màu hồng, sửa bước chân giống như khikhởi hành, khiến người ta cảm thấy thanh lịch và đoan trang.
Cô sẽ dùng năm phút cuối cùng, giết chết anh tại nhà!
Thỏ Thỏ có phấn khởi khi nhìn thấy cô? Chỉ cần cô nói lời xin lỗi và chobiết mình không kết hôn thì anh sẽ tha thứ, rồi bọn họ tiếp tục hòa hảonhư ban đầu đúng không?
Cô bấm chuông cửa nhà anh kêu ‘đinh đong
Cô biết anh ở căn hộ nào, nhưng đây là lần đầu tiên đến tìm anh, tronglòng khó tránh khỏi khẩn trương… Thật lâu vẫn chưa có người ra mở cửa.
“Đinh đong.”
“Đinh đong.”
“Đinh đong.”
Duy Duy bắt đầu bất an, hơi thơ dồn dập hoảng hốt.
Thỏ Thỏ sẽ không cùng con gái ông viện trưởng đi ngủ trong khách sạn đượcmiễn phí chứ? Hoặc họ sẽ không đang nằm chung trên giường?
“Đinh đong.”
“Đinh đong.”
Duy Duy xem chuông cửa như chân ga, lòng nóng như lửa đốt bấm liên tục.Trước khi đến đây cô không gọi điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-nham-hiem-cua-tieu-do/2134458/quyen-4-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.