Duy Duy lấy hẹn với bệnh viện, ngày mai sẽ đi xạ trị.
Sắc trời dần tối đen, tâm trạng cô cũng dần nặng nề. Nghe nói, xạ trị bằnghóa chất là một quá trình gian khổ. Cô không chắc mình chịu nổi haykhông.
Người còn sống, vì đâu lại vất vả như thế?
“Heo con, xuống đây!” Tiêu Đồ gọi điện thoại, nói ngắn gọn một câu rồi cúp máy.
Duy Duy vội vã chạy xuống. Dưới lầu, anh ngồi trong taxi thúc giục.
“Nhanh lên, người ta chuẩn bị đóng cửa rồi!”
“Mình đi đâu?” Cô ngồi vội vào xe.
“Ra đại lý bán xe.” Anh nói mà chẳng thèm quay đầu.
Đại lý bán xe?
Duy Duy ở trong đại lý xe thể thao Porsche chạy tới chạy lui, mất lực chú ý
“Thỏ Thỏ à, sao tự nhiên anh lại muốn mua xe vậy?”
“Sáng nay xem sổ tiết kiệm, thấy còn dư hai – ba trăm vạn tệ chưa xài. Sốtiền này là tiền tiêu vặt từ nhỏ tới lớn cha anh cho, ông ấy già rồi cần tiền làm gì nữa? Xài xả láng đi.” Mặt anh tỏ vẻ nhàm chán.
Cho nên anh mua xe? Duy Duy bắt đầu thấy hưng phấn, hưng phấn đến máu trong người đều sôi lên.
Porsche đó nhé! Chỉ cần Thỏ Thỏ mua, cô nhất định sẽ có cơ hội ở trong xe rít gào?
“Thưa anh, thưa cô, lái thử đi!” Người bán xe của công ty nhanh chóng nắm lấy cơ hội kinh doanh cuối cùng trong ngày.
Tiêu Đồ chưa kịp trả lời, Duy Duy đã nắm chặt ống tay áo anh gật đầu liên tục. Cô thật vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-nham-hiem-cua-tieu-do/2134445/quyen-4-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.