Bước đi khập khiễng vì chân đau như bị cắt cụt giò,trông thật dối trá. Còn cánh tay cường tráng kia đỡ lấy cô như ôm cảthân thể ngọc ngà vào ngực, đằng sau thêm một đứa con riêng kéo áo theođuôi…
Cả bàn tay bé nhỏ cũng chẳng buông tha!
“Bác sĩ Triệu vào nhà uống tách trà nhé.” Duy Duy chân thành mời mọc.
Triệu Nhân Thành rõ ràng tự nhủ, nhìn cô thật giả dối phải nên ghét bỏ, nhưng hình ảnh cô nắm tay con gái từ phòng khám bước ra vẫn hiện rõ trongđầu. Đặc biệt cả đêm, mẹ cứ đẩy anh đến chỗ tối, không ngừng ám chỉ bàrất ưng ý Duy Duy.
Phận làm con, đã chống đối mẹ một lần, thìgiữa lúc này làm sao anh có thể không hiểu được ý bà? Bây giờ anh mớibiết, hóa ra Chu Duy Duy là bạn thân của em gái mình.
Tính tình em gái anh chân chất, rất dễ bị người ta lợi dụng.
“Thôi, không cần phiền hà như vậy đâu.” Triệu Nhân Thành lắc đầu từ chối.
“Tôi đưa cô lên lầu.” Thứ nhất vì phong độ đàn ông, thứ hai vì trách nhiệmlàm cha, anh không thể đem con mình tùy tiện giao cho người khác. Banđầu anh định đem con gởi chỗ em dâu tương lai.
Nụ cười Duy Duy trở về trên môi. Cô không dám liếc về phía sau, vì đột nhiên cô rất sợ nhìn thấy Tiêu Đồ.
Tâm trạng phức tạp và mâu thuẫn bỗng đan xen lẫn nhau. Loại cảm xúc này,Duy Duy bắt nó định nghĩa thành sự bốc đồng của di chứng phân tâm.
Suốt đường đi, Duy Duy đều ôm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-nham-hiem-cua-tieu-do/2134423/quyen-3-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.