Cô muốn hét lên rằng, bầu vú của cô rất đẹp, không bịchảy xệ, không bè ra và càng không bị tình trạng vú đôi! Gặp quỷ đi! Nội tiết của cô không mất cân đối, da cô không bị tàn nhang… Mấy chuyện này đối với những cô gái trẻ mà nói, quả thật là một sự vu khống tồi tệ!
Cô ôm lấy đầu lắc lư, toàn thân bất động, sau đó ngã cái đùng trên giường thiếu điều tắt thở.
Đối mặt với những lời nghi ngờ này, cô phải làm sao bây giờ? Mặc dù tức đến mức đầu muốn bốc khói nhưng chẳng lẽ cô phải cởi áo cho Thỏ Thỏ coi,mới chứng minh được sự trong sạch của mình sao? Không dám đâu, trừ phicô bị điên rồi! Điều may mắn duy nhất sót lại là cô có thể yên tâm vàkhẳng định rằng, tối hôm qua Thỏ Thỏ đã không nhìn thấy mấy thứ ‘nàynọ’. Tuy nhiên cô cũng buồn bực chết đi được!
Càng buồn bực, côlại càng khám phá ra, cái cảm giác vui đây buồn đó được thoát ra dễ dàng khi ở chung nhà với Thỏ Thỏ. Với tám năm trời xa cách, nhưng chỉ trongvòng một tuần lễ ngắn ngủi, mọi thứ đã bắt đầu từ từ quay trở lại nhưxưa.
Buồn bực một lúc lâu, cô tức tối thu dọn phòng ngủ, dùngtốc độ nhanh nhất đem mấy thứ đồ xinh xắn nhạy cảm cất kĩ đi. Đột nhiêncô phát hiện ra, đồ đạc không nhiều lắm, muốn chuyển hết đến phòng củaHi Hi cũng vất vả gì.
* * *
Hơn mười phút sau, Duy Duy đem vài túi hành lý mang vào phòng khác, rồi lấy khăn lau mồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-nham-hiem-cua-tieu-do/2134395/quyen-2-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.