Lần đầu tiên trong đời, Duy Duy uống rượu. Cô học người ta cách tự do,phóng khoáng vào quán bia, mới uống một lon thôi, cô đã say mèm.
“Hic, hic, hic…” Cô đau lòng, ấm ức không nói nổi.
Có cô gái nào lại không muốn nụ hôn đầu đời của mình lãng mạn như trongtruyện cổ tích chứ? Thế mà đối tượng cướp lấy nụ hôn đầu của cô là mộtngười cùng phái!
Các học sinh trong trường đã dùng đôi mắt tòmò, hoài nghi giới tính của cô. Bây giờ còn bồi thêm tình huống này nữa, khiến tình trạng càng trở nên tồi tệ hơn. Thậm chí có rất nhiều bạn học không dám nhìn thẳng vào cô, bởi vì sự việc xảy ra tại ngõ nhỏ đã bắtđầu phát tán khắp nơi.
Buồn quá đi, sầu quá đi! Tại sao tuổi thanh xuân của cô lại ngán ngẩm, tẻ nhạt và hỏng bét như thế?
“Anh nói xem, Thỏ Thỏ, anh nói đi! Có phải những người đó rất quá đángkhông? Thậm chí em ăn hay uống thứ gì đó, các bạn ấy cũng nhìn như thứvi khuẩn gây bệnh đáng sợ.” Làm như cô đang mang mệnh HIV không bằng.
Một truyền mười, mười lại truyền trăm, và bây giờ cô đã được xếp vào đội ngũ của những người đồng tính luyến ái.
Quá nhiều áp lực, quá nhiều bất công làm cô uống đến say bí tỉ rồi chạy vào khu sân phía đông, kể lể nỗi oán hận trong lòng cho Tiêu Đồ nghe. Dùsao người này cũng sắp phải đi Mỹ rồi, có lẽ một thời gian rất dài nữacô mới gặp lại anh.
Gương mặt anh vẫn tái nhợt, yên lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-nham-hiem-cua-tieu-do/2134386/quyen-1-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.