Ba năm sau.
Duy Duy vừa mới về tới nhà, thì nghe mẹ nói bệnh của Tiêu Đồ lại tái phát. Hi Hi đang khổ sở khóc lóc không ngừng.
Trái tim của Duy Duy bỗng nhiên đập mạnh, không kịp chờ mẹ lãi nhãi căn dặn, cô đã bước nhanh về phía khu sân ở phía đông.
Sự nghiệp của chú Tiêu càng ngày càng phát triển mạnh mẽ, liên lục muathêm hàng loạt các ngôi biệt thự nguy nga. Nhưng có nhiều tiền như thế,vẫn không mua được sự khỏe mạnh cho Tiêu Đồ.
Sức khỏe của ngàycàng kém. Cô cũng mơ hồ biết được tim của anh có một lỗ hổng, nhưng nghe nói phẫu thuật bệnh này không quá mức tức tạp mà?
Chú Tiêu đãmấy lần muốn dời sang ngôi biệt thự khác, nhưng vì Tiêu Đồ thích ở lạinơi này để dưỡng bệnh, nên kế hoạch dọn nhà trì hoãn hết lần này sanglần khác.
Nhiều năm như vậy trôi qua, mẹ cô đã dần dần nhận rasự thật, từ bỏ hy vọng xa vời có thể trở thành bà Tiêu. Chỉ mong rằngkhi ‘ở riêng’ vẫn được ưu ái hơn so với những người phụ nữ khác.
Phòng của anh im ắng không một tiếng động, Duy Duy cố bước nhẹ nhàng và cẩn thận đẩy cánh cửa không khóa.
Không biết bắt đầu từ lúc nào, cửa phòng của Tiêu Đồ không còn đóng lại nữa.Bởi vì bệnh tim của anh phát tác ngày càng thường xuyên hơn, lần sau sovới lần trước cũng nghiêm trọng hơn.
Duy Duy rón rén đến gần bên cạnh giường, anh đang nằm nhắm mắt nghỉ ngơi không nhúc nhích. Gươngmặt tái nhợt không chút máu làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-nham-hiem-cua-tieu-do/2134383/quyen-1-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.