Kẻ phản bội!
“Anh Hoắc! Sống trên đời này,chuyện buồn phiền là không thể tránh khỏi, thất bại hay thành công đềudo may mắn thôi. Em tin tởng vào thực lực của anh.” Cô như một con ongmật nhỏ, lượn quanh ý trung nhân của mình để động viên khích lệ tinhthần.
Đôi mắt của Tiêu Đồ tối sầm lại, ánh mắt quét thẳng qua chàng trai phía trước một cái giống như chỉ là sự vô tình.
Bên cạnh anh, các nữ sinh vẫn còn vây quanh, nói líu lo không ngừng. Bầukhông khí quá ngột ngạt khiến cho ngực của anh càng thêm khó thở. Tạisao các cô gái này không tránh qua một bên nhỉ?
Ngoài ra còn nói cái gì ‘thất bại hay thành công đều do sự may mắn? Em tin tưởng vàothực lực của anh?’ Có phải cô rất mù quáng cười hay hông?
Anhchỉ tin vào sự việc trước mắt, thất bại chính là thất bại, không đủ mạnh chính là không đủ mạnh. Sự may mắn, hên xui đều là ngụy biện nhưng conheo ngốc nghếch kia không nghĩ như vậy.
“Anh Hoắc! Em mời đi ăn kem nhé.” Nụ cười cô ngọt ngào như giữa cái nóng của nắng hè, bất chợt có một cơn mưa rào đổ tới.
Cô vẫn đứng bất động tại đó, buồn bực chỉnh trang lại chiếc váy đồng phụchọc sinh dài quá gối. Không biết kẻ dư hơi thiếu đạo đức nào dám khiếunại lên ban hiệu trưởng nhà trường, khiến tất cả các bộ đồng phục đã sửa chữa của các cô đều bị lên án. Không những phải viết đơn kiểm điểm, màcòn bị bắt mua đồng phục học sinh mới nữa.
Bây giờ vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-nham-hiem-cua-tieu-do/2134382/quyen-1-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.