Đường Uyển Niệm nghe đối phương gọi mình bằng bà xã cô vẫn chưa nhớ ra, nghĩ đối phương say đi nhầm phòng gọi nhầm người, lập tức nói lại.
“Anh đi lộn phòng rồi, ở đây không có bà xã mà anh muốn tìm!"
Thấy bên ngoài không có tiếng động Đường Uyển Niệm từ từ buông lỏng cảnh giác, cô đi tới mở cửa tò mò xem ai lại say rượu mà không nhớ phòng của mình.
Cô vừa mở cửa lò đầu ra đã bị một bàn tay đẩy vào tường và khoá cửa lại,
“Anh là ai? Mau thả tôi ra!" Đường Uyển Niệm trong bóng tối mà dãy dụa, người đàn ông ghé sát đến tai cô mà nói.
“Bà xã, em quên mất chúng ta đã kết hôn rồi sao?"
Rồi, cô giờ mới sực nhớ ra chuyện mình đã kết hôn và cũng biết người đàn ông này là ai.
“Nhớ rồi, anh mau tránh xa tôi ra!"
“Nhớ rồi có phải chúng ta nên về nhà động phòng rồi không?" Mạc Tử Thần không biết dạo này học đâu cái tính chọc, nên đã ghé sát thở vào tai cô một hơi thở nam tính rồi nói.
Câu nói của anh khiến cho Đường Uyển Niệm phải rùng mình. Sao hơi thở tên này mạnh đến vậy, tai rồi đến mặt khắp người cô đều đỏ nóng lên. Mặc dù trong bóng tối nhưng Mặc Tử Thần vẫn có thể nhìn rõ cô vợ của mình đang ngại, miệng bất giác cười.
“Không chọc em nữa, anh đến chỉ muốn đón em đến nhà thôi!"
Đường Uyển Niệm cuối cùng cũng phải đi cùng anh đến biệt thự của. Cô chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ngot-ngao-danh-rieng-cho-em/3593287/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.