Tại nhà hàng cao cấp, Mạc Tử Thần gọi rất nhiều món toàn là sơn hào hải vị, trong đó lại có món tôm cô thích ăn nhất, Đường Uyển Niệm không hiểu sao người đàn ông này lại biết mình thích ăn tôm và món cay mà dẫn mình đến nhà hàng này.
Đường Uyển Niệm nhìn vào số tôm trước mắt không nhìn được mà muốn cầm lên bóc vỏ ăn liền, nhưng phải giữ hình tượng.
“Em cứ việc tự nhiên ăn, sẽ không thấy em ăn đâu!" Mạc Tử Thần làm gì đều có sự chuẩn bị trước, đương nhiên cũng sẽ điều tra về việc ăn uống của cô, nên hôm nay lấy dịp đó mà đưa cô đến nhà hàng hải sản cay còn chọn căn phòng kín để cô tự do dùng bữa.
“Tôi ăn không xấu đâu!" Đường Uyển Niệm khiêm tốn mà gắp lên ăn. Nhìn cô gắp tôm Mạc Tử Thần lại cảm thấy rất dễ thương.
“Bao tay của em, đeo vào ăn tự nhiên tôi sẽ không để ý!" Mạc Tử Thần đưa bao tay cho cô bóc tôm, nếu chờ được cô cầm đũa bóc chắc cô chảy nước miếng ra mất.
Đường Uyển Niệm thấy anh không để ý nên đã nhận lấy đôi bao tay.
Bé tôm, chị đến đây!
Cô đeo được bao tay xong liền cầm tôm lên bóc ngon lành. Mạc Tử Thần bị tướng ăn tôm của cô làm cho cười.
“Em ăn từ từ thôi!"
“Sao anh lại quan tâm đến tôi như vậy? Tôi nhớ anh và tôi đâu có thân đến nỗi vậy đâu?" Đường Uyển Niệm vừa ăn vừa ngẫm nghĩ xem trước kia mình đã gặp anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ngot-ngao-danh-rieng-cho-em/3593286/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.