Doãn Tư Thần có chút kích động với hành động của cô ta, sải bước đến phía chiếc giường lớn.
"Uyển nhi, em sang phòng khác ngủ đi, phòng này là của..."
"Em không chịu đâu!"- Bạch Cơ Uyển vội cắt ngang lời của anh, bày ra bộ mật bướng bỉnh, yếu đuối.
"Em muốn ở phòng này! Ngủ trên chiếc giường này cơ."
Bộ đang ngỗ ngược khó chiều của cô ta khiến Doãn Tư Thần vô cùng khó xử, sắc mặt anh trong nháy mắt có chút ảo não.
"Vậy em nghỉ ngơi đi, anh ra ngoài đây!"
"A...aa....đau...đau quá!"
Anh vừa định bước ra cửa thì bị tiếng kêu của Bạch Cơ Uyển làm cho bất ngờ mà khựng lại. Quay đầu nhìn lại là gương mặt nhăn nhó, tái mét của cô ta. Doãn Tư Thần hoảng sợ vội chạy vọt đến phía cô ta.
"Uyển nhi, em sao vậy? Có chỗ nào không khỏe sao?"
Bạch Cơ Uyển ôm bụng cố tỏ ra đau đớn, ánh mắt xoẹt qua tia mưu đồ.
"Em...em tự dưng thấy đau bụng quá!"
Vẻ mặt Bạch Cơ Uyển thoáng đắc ý, rồi lại tiếp tục yếu ớt ôm bụng. Doãn Tư Thần không hề nhận ra biểu tình của cô ta, từ đầu đến cuối sốt sắng không thôi.
"Em cố gắng chịu đựng một chút. Anh sẽ gọi bác sĩ đến đây ngay thôi!"
"Không!...em không cần đâu."- cánh tay cô ta vội bám chặt lấy anh, giọng nói có vài phần nỉ non.
Cô ta sao lại muốn bác sĩ đến khám cho mình cơ chứ, nếu khám chắc chắn sẽ lộ tẩy hết kế hoạch của cô ta. Điều trước mắt bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ngot-ngao-cuoi-cung/2371735/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.