Trương Tử Vy cảm thấy trong xe có chút ngột ngạt liền ra ngoài hít thở không khí trong lành một chút. Đang thư thái dựa lưng vào thành xe hút thuốc, chợt ánh mắt dừng lại ở bóng hình yếu ớt, loạng choạng phía trước. Ban đầu, Tử Vy không nhận ra nổi người đó là ai nhưng khi cả thân thể Lạc Hy bước ra khỏi cửa lớn, ánh đèn đường vào gương mặt thiếu sức sống của cô trông tiêu tụy vô cùng. Tử Vy hốt hoảng vội dập điếu thuốc rồi chạy đến bên cô.
"Tiểu Hy, bà...bà sao vậy?"
Lạc Hy không nói gì cả, mặc cho bộ dạng lo lắng, hoảng sợ của Trương tử Vy. Đôi vai gầy quốc bị bàn tay mạnh mẽ của cô bạn bóp chặt. Lúc này, Lạc Hy hoàn toàn không có chút sức lực phản kháng, đôi mắt vô hồn nhìn lên bầu trời đêm huyền ảo mang theo sự u uất chưa từng có. Gương mặt trắng bạch, đôi môi vẫn còn run run, nước mắt đã khô động lại trên mắt khiến cho cô càng mong manh, thống khổ. Không ai có thể biết được rằng tim cô lúc này đau đến dường nào. Nó đã vì anh mà hết lần này đến lần khác tự hàn gắn vết thương mà anh đã gây ra, tiếp tục yêu anh trong mù quáng để đến hôm nay anh lại một lần nữa đâm vào tim cô một nhất chí mạng. Anh nào có biết, cô luôn cố gắng bỏ ngoài tai tất cả những lời nói của Bạch Cơ Uyển, tự tạo cho bản thân một bức tường kiên cố chống chọi với sóng gió ngoài kia để dũng cảm yêu anh một lần.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ngot-ngao-cuoi-cung/2371733/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.