Chiếc máy bay tư nhân sang trọng vừa đáp xuống bãi cỏ rộng lớn, lúc này trời đã gần tối, Lạc Hy vội vã nhìn đồng hồ, chỉ còn mười lăm phút nữa, cô cấp tốc lái xe một cách nhanh nhất để đến điểm hẹn. Trong lòng không ngừng sốt ruột cùng lo lắng, tên khốn Doãn tử Thần dám bắt cóc con trai cô. Tốt nhất anh ta biết điều mà giao Cảnh Nam ra, nếu không cô nhất định sẽ khiến hắn cả đời không thể phong lưu được nữa.
Chiếc xe cuối cùng cũng dừng lại trước quảng trường, Lạc Hy nhang chóng bước xuống xe, khung cảnh hình như có gì đó không đúng cho lắm. Chẳng phải quảng trường ngày rất đông người qua lại sao, đèn điện lúc nào cũng lộng lẫy chứ? Hôm nay sao lại tối thui thế này? Lạc Hy cẩn trọng tiến lên từng bước. Bất chợt, cách cô không xa, con người bé nhỏ của Cảnh Nam xuất hiện trước mặt cô, trên tay cầm theo một chiếc đèn lồng nhỏ. Cô vui mừng chạy đến ôm chầm lấy cậu.
"Tiểu Nam, con đi đâu vậy? Có biết mẹ lo lắm không?"
Cảnh Nam thấy dáng vẻ xúc động của Lạc Hy cũng có phần xúc động theo, ngay sau đó cậu cất giọng điềm nhiên.
"Con đi tìm ba."
Câu trả lời của cậu khiến Lạc Hy hoàn toàn bất động, cô không ngờ Cảnh Nam lại nói ra những lời đó. Từ lúc mang thai cho đến khi cậu lớn bằng từng này chưa bao giờ cảm nhận được tình thương của cha. Một đứa trẻ đáng thương như vậy nhưng từ lúc biết nói, cậu chưa hề một lần nhắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ngot-ngao-cuoi-cung/2371687/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.