Trời cũng đã tối, ánh đèn trên sân thượng căn cứ LVB lại náo nhiệt hơn thường ngày khi tất cả mọi người đã có mặt đông đủ.
Đàn anh Châu: "Nào, cùng nâng ly cho buổi tối hôm nay"
"Cạn ly gap" - All
Bắt đầu buổi tiệc, mọi người cùng nhau ăn uống. Tống Chi Lâm ngồi bên cạnh Nghiêm Mạnh Nhi liền lấy đồ ăn vào đĩa cho em ấy, quan tâm đến những đều nhỏ nhặt nhất.
"Ăn chút rồi chúng ta uống sau". Anh nhẹ nhàng lấy lon
[P trên tay Nghiêm Mạnh Nhi đặt xuống bàn.
Diệp Hàng ngồi đối diện đã nhìn thấy, nhìn Tống Chi Lâm với ánh mắt mong muốn *em cũng muốn ăn*, nhưng
Tổng Chi Lâm bận rộn với người bên cạnh, chăng nhìn lấy cậu ấy một chút *có người yêu là bỏ em, hết thương*.
(thương cho roi cho vọt, đánh không trượt phát nào).
Nhìn sang Tố Lương Phong bên này cũng đang bận nói chuyện với Mộng Như, hai cặp đôi trước mặt thể hiện ân ái khiền Diệp Hàng nảy ra ý kiến muốn *đốt nhà*.
"Chị Mạnh Nhi... Đồ ăn anh Tống nấu ngon chứ". Nở nụ cười có vẻ nham hiểm nhìn về Tống Chi Lâm.
"Rất ngon...đặt biệt món nghêu này... thật sự rất ngon". Nghiêm Mạnh Nhi liên tục khen món ăn làm người bên cạnh vui mừng ra mặt.
"Chị Mạnh Nhi".
"Hả"
Tống Chi Lâm ngồi bên cạnh cảm nhận được sắp có chuyện chẳng lành, anh dùng ánh mắt *không vui vẻ* nhìn
Diệp Hàng. Lạnh lùng dựa vào ghế mà uống
"Bên chiến đội CKC đang thiếu người tuyên truyền, chị có suy nghĩ muốn đổi chỗ làm không?". Vẻ mặt hớn hở nhìn người đối diện đang chăm chỉ ăn uống.
"Chuyện này...."
Chưa kịp Nghiêm Mạnh Nhi trả lời, Diệp Hàng đã nhận bao nhiêu ánh mắt đổ dồn về cậu ấy.
Đội trưởng CKC (Thạch Long Đầu) ở bên cũng không kịp cản cái miệng của đồng đội mình được, chỉ còn bất lực đứng dậy đi nướng thịt tránh xa nơi sắp diễn ra *chiến tranh* này.
Vương Khả ở bên nhanh chóng chặn miệng "Cậu có biết đang ở trên sân nhà ai không? Ngang nhiên cướp người của Anh Tống và LVB vậy sao?". Bàn tay *thân mến* đặt trên đùi nhỏ của Diệp Hàng.
Tống Chi Lâm chỉ âm thầm lắng nghe, chẳng hề liên tiếng. Anh đứng dậy đến quầy nướng thịt lấy ít xiên về cho
Để ý đến chén đĩa bên cạnh của anh ấy, Nghiêm Mạnh Nhi thấy nãy giờ anh không ăn gì mấy, chỉ mãi uống LP.
Em ấy giả vờ trả lời Diệp Hàng "hiện đại không thể đi được" nhưng tay đang gắp chút thức ăn cho Tống Chi Lâm.
Thấy Nghiêm Mạnh Nhi làm như vậy Tống Chi Lâm không giấu được nụ cười, lon
ID trên tay cũng được anh bỏ
xuống bàn.
"Cảm ơn" - Từ từ cầm đũa thưởng thức
"Món này thật sự rất ngon...anh thử xem". Nghiêm Mạnh Nhi tiếp tục thấy chút thịt và nghêu cho anh.
Xung quanh đã quá quen với khung cảnh này của hai người. Lặng lẽ bỏ ngoài mắt, tiếp tục chuyên môn và ca hát của cả đội.
Sau thời gian thư giãn, ai nấy có chút say. Trời khuya dần và bắt đầu mưa, giữa tháng 6 ở Hàng Châu là mùa mưa nên đã xuất hiện cơn mưa nặng hạt.
Nghiêm Mạnh Nhi và Mộng Như xin phép ra về "Mọi người ở lại chơi vui vẻ nha, chúng tôi xin phép về trước nhé".
"Gặp lại mọi người sau, bye bye" - Mộng Như tạm biệt các thành viên.
"Bye bye"
Tố Lương Phong nhìn xung quanh không thấy Tống Chi Lâm đâu liền đứng ra "Mưa đang nặng hạt, đợi một chút nữa mưa nhỏ tôi đưa hai người về".
"Không cần đâu, hai chúng tôi gọi xe rồi...trời mưa này không phiền anh nữa".
"Em còn khách sáo với bọn anh sao??"
Ra sức tìm kiếm bóng dáng Tống Chi Lâm *bạn gái cậu sắp về rồi nè, chạy đi đâu rồi Tống Lâm*.
"Vậy để tôi đưa hai người xuống xe"
"Được... cảm ơn anh"
Nghiêm Mạnh Nhi, Mộng Như và Tố Lương Phong cùng di chuyển xuống tầng dưới, xuống đến cầu thang thì thấy
Tống Chi Lâm đang nghỉ ở bàn khu vực nghỉ ngơi.
"Về sao?". Thấy mọi người xuống, anh đứng dậy đi đến giữa phòng nghỉ.
"Đúng vậy, tôi đưa hai em ấy xuống đợi xe".
"Để tôi đưa hai người về!"
Tố Lương Phong thấy vậy cũng nhanh chóng hỗ trợ "Cậu ấy có uống cậu ấy phải về nhà một chuyền".
rồi, không thể lái xe được, nhưng tối nay
Mộng Như cũng bắt kịp *sóng* của Tố Lương Phong "Vậy anh về cùng chúng tôi, lát nữa Mạnh Nhi đưa tôi về một mình cậu ấy về nhà tôi không yên tâm". Hai người mỉm cười, hài lòng với kế sách phát triển này.
Nghiêm Mạnh Nhi thấy hai tai của Tống Chi Lâm đỏ cả lên, cả buổi chả thấy anh ấy ăn gì, chỉ uống? Có vẻ đã say rồi....
"Vậy...anh cùng về nha".
"Được".
Tống Chi Lâm vòng lại tủ lạnh lấy phần bánh ngọt lúc chiều mang theo. Xe lúc này cũng đã đến, hai cô gái di chuyển ra trước, anh nhanh chóng ra sau không quên lấy ô của mình ở góc tường căn cứ.
"Cậu ở lại để ý mọi người nha"
"Biết rồi, đến nơi gọi tôi biết nhé".
Tố Lương Phong tạm biệt ba người họ trên xe "bye bye".
Xe rồi khỏi căn cứ, Tố Lương Phong lên lại sân thượng với mọi người. Tống Chi Lâm trên xe lấy tay mình để lên cửa xe, cố gắng chống đầu mình lại. Anh nhìn ra ngoài cửa, cơn mưa có vẻ như càng lúc càng nặng hạt.
Hai cô gái phía sau cũng dựa vào nhau, Mộng Như gối đầu mình vào vai Nghiêm Mạnh Nhi nghỉ ngơi một chút.
Tống Chi Lâm ngồi phía trước lén nhìn vào kính chiếu hậu, thấy em ấy chăm lo cho cô bạn bên cạnh liền quay xuống hỏi:
"Bạn em không sao chứ??". Ánh mắt chỉ luôn hướng đến em ấy.
"À.. không sao... chắc cậu ấy buồn ngủ tí thôi".
Nghiêm Mạnh Nhi cũng để ý sắc mặt của Tống Chi Lâm, có vẻ anh ấy uống rất nhiều nên cả khuôn mặt có chút đỏ.
"Anh không sao chứ?, thấy sắc mặt anh..."
"Không sao, chắc lúc nãy uống một ít nên bây giờ có vẻ đau đầu một chút".
Tổng Chi Lâm quay lại ngồi thắng, xe cũng gần đến khu nhà của Mộng Như.
Sau khi đưa Mộng Như về nhà, Tống Chi Lâm và Nghiêm Mạnh Nhi về lại chung cư của cả hai, anh được cô dìu lên trước cửa nhà mình.
"Đến rồi ạ!"
"Cảm ơn em".
Tống Chi Lâm tay phải chống lên cửa, tay còn lại đang mở cửa nhà. Nghiêm Mạnh Nhi lịch sự nhìn đi hướng khác tránh biết được mật khẩu nhà anh.
*Tít... tít... tít... tít...* - Cửa đã mở
Nghiêm Mạnh Nhi lo lắng hỏi tình hình hiện tại của anh "Bây giờ anh còn đau đầu không?"
Tống Chi Lâm gục đầu vào tay phải đang chống trên cửa, nhẹ nhàng gật đầu trả lời: "Còn một chút?"
"Vậy nhà anh có thuốc giải rượu không?"
Lần này nhận được cái lắc đầu của anh ấy, "không có".Nghiêm Mạnh Nhi thấy anh đang khó chịu, lo lắng tiến gần xem tình hình.
"Vậy anh ở đây đợi một chút, tôi sang nhà mình lấy thuốc giải rượu cho anh nhé". Nghiêm Mạnh Nhi nhanh chóng di chuyển, đi được vài bước là lại quay đầu nhìn lại Tống Chi Lâm trước nhà anh ấy.
Về đến nhà mình, cô ấy nhanh chóng tìm thuốc giải rượu. Bên này, Tống Chi Lâm từ từ đi vào nhà, cây dù trước cửa vẫn không mang vào trong, đi đến sofa nhà mình mệt mỏi nằm xuống.
Nghiêm Mạnh Nhi đã tìm thấy thuốc, quay lại nhà của Tổng Chi Lâm nhưng không hề thấy anh, cửa nhà vẫn đang mở. Cô ấy đi đến nhặt chiếc ô trước nhà lên, cầm nó trên tay nhẹ nhàng bước vào, lên tiếng hỏi: "Tống Lâm, anh không sao chứ!"
Tống Chi Lâm nghe thấy giọng của Nghiêm Mạnh Nhi phía cửa, giơ tay lên cho em ấy thấy "Tôi đây".
Thấy cánh tay xuất hiện trên sofa, Nghiêm Mạnh Nhi cũng yên tâm, chiếc ô trên tay cũng bỏ vào thùng đựng ô trong nhà, nhẹ nhàng bước đến chỗ anh.
Tống Chi Lâm cũng ngồi dậy, trước khi em ấy đến chỗ mình.
Nghiêm Mạnh Nhi: "Bây giờ anh thấy thế nào rồi?"
"Không sao!"
Anh thấy em ấy đang đi chân trần trên nền nhà, cúi người lấy dép trong chân mình đặt trước chân em ấy. Nghiêm Mạnh Nhi nhìn từng hành động của Tống Chi Lâm.
"Em mang vào đi, trời tối rất lạnh!"
"Ờ... cảm ơn".
Tống Chi Lâm lấy nước trên bàn rót ra ly, Nghiêm Mạnh Nhi cũng đữa uống giải rượu cho anh uống.
Sau khi Tống Chi Lâm uống thuốc xong, trời cũng đã khuya, Nghiêm Mạnh Nhi cũng nhanh chóng xin phép ra về.
"Vậy...anh nghỉ ngơi nhé...tôi về trước đây."
"Để anh tiễn em"
"Không cần đâu, anh nghỉ ngơi đi, nhà em bên kia mà"
Tống Chi Lâm tính đứng dậy nhưng bị Nghiêm Mạnh Nhi cản lại.
"Vậy tối về đây, bye bye.." - Nghiêm Mạnh Nhi
"Bye bye".
Em ấy ra nhà, tiện thể đóng cửa lại dùm anh ấy. Vừa bước vào nhà mình, Nghiêm Mạnh Nhi nhận được tin nhắn từ wechat (Tống Chi Lâm: "Cảm ơn em đã đưa anh về, ngày mai gặp lại. Ngủ ngon "Ngủ ngon". Cả hai cùng nhau chúc ngủ ngon cho đối phương, Tống Chi Lâm nhận được phản hồi của em ấy cùng vui vẻ vào phòng ngủ của mình nghỉ ngơi. Nghiêm Mạnh Nhi cũng nhanh chóng thu xếp rồi lên giường ngay sau đó.
Bên ngoài, xe đi càng ít dần. Cả thành phố lại yên tĩnh hơn một chút.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]