“Chị quá ghen tị với bộ đồ cưỡi ngựa của em,” Isabel nói, giữ cương ngựa và tiến sát bên Serena người đang cưỡi trên một con ngựa nâu tuyệt đẹp đứng đợi ở cuối một dặm cỏ dài.
Serena mỉm cười
“Em cũng rất sợ làm bẩn nó,” nàng nói, “đến nỗi em gần như không dám di chuyển. Hôm qua nó mới được may xong cho em.”
“Chị chưa bao giờ thấy loại nhung này,” Isabel bộc bạch, kéo găng cưỡi ngựa ra và đưa tay sờ chiếc váy của Serena. “Chị chắc chắn là nó không có ở nước Anh.”
Serena đỏ mặt nhìn quanh, cố gắng nhanh chóng thay đổi cuộc hội thoại.
“Rõ ràng kia là hầu tước Vulcan đang đi tới phía chúng ta?” nàng hỏi.
“Ừ, đó đúng là Vulcan,” một giọng nói cất lên phía sau, làm cả Serena và Isabel giật nảy mình.
Quý ngài Gillingham trên lưng ngựa đã tiếp cận họ mà không bị trông thấy và sau anh, cũng đang trên mình ngựa là Nicholas.
“Ôi, các anh ở đây rồi!” Isabel kêu lên. “Serena và em đang nổi điên với hai anh đây. Tụi em nghĩ các anh sẽ lịch sự chờ đợi, dù cho tụi em chỉ là những vật cản tầm thường. Thay vào đó, chúng em được thằng bé trông ngựa cho biết Quý ngài và Ngài Staverley đã rất nôn nóng đi mất rồi.”
Gilly bật cười.
“Em mới bịa chuyện giỏi làm sao, Isabel! Dẫu sao Nicholas và anh cũng đã nổi dậy. Tụi anh đợi các cô gái đủ lâu rồi, dù cho họ có hấp dẫn đi chăng nữa.”
“Nghe họ xem, Serena,” Isabel giả giọng châm biếm. “Em đã bao giờ nghe thấy sự phi lí tồi tệ nhường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-may-rui-cua-trai-tim/1415741/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.