Serena cảm thấy như cứng người lại tê liệt ngay cả khi tim đập thình thịch và sự kinh hoàng bởi những gì xảy ra làm nàng choáng váng kinh sợ. Nàng gần như nài xin sự lãng quên sao cho cảnh tượng dòng máu đỏ thẫm từ miệng tên buôn lậu có thể ngừng lại, sao cho nàng có thể làm trật cái nhìn khỏi đôi mắt mờ đục đang trong màn sương chết chóc. Vài giọng nói bên trong nói rằng nàng phải làm gì đó giúp hắn, cố gắng làm ngưng máu chảy; nhưng nàng không thể di chuyển, cơ thể đang chống lại ý muốn của nàng.
Rồi bà hầu tước quay lại, gương mặt bà thể hiện sự tàn nhẫn, độc ác không hề che đậy làm Serena muốn không chỉ òa khóc mà còn bỏ chạy, thoát khỏi nỗi sợ con người quá sa đọa đến mức có thể hân hoan vì giết người. Mắt bà hầu tước sáng lấp lánh, má bà ửng màu sắc của sự phấn khích, rồi bà hất đầu lại ngang ngược như thể muốn đối mặt với toàn thể thế giới và hoàn toàn không hề sợ hãi.
“Lại đây, bé con,” bà bảo, và giọng bà ngân lên du dương, “Phải quay lại với các vị khách của chúng ta thôi.”
Serena chỉ có thể chăm chăm nhìn bà, và nửa như nôn nóng, nửa đùa cợt, bà hầu tước vươn tay ra, nắm lấy khuỷu tay nàng, rời khỏi hang nơi những ngọn đuốc hung tợn vẫn xèo xèo chiếu sáng đối lập với khoảng tối của hành lang. Những ngón tay bà khỏe và quyết đoán như thép. Chúng cũng ấm nữa, và Serena cảm thấy được cả năng lượng và sự kích thích đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-may-rui-cua-trai-tim/1415740/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.