Tác giả: Lê Thanh Nhiên
Editor: Bao Tô Bà ?
###
Thời gian như bóng câu qua khe cửa, hiện tại Tức Hi của năm 24 tuổi nhớ lại chuyện về Tinh Khanh cung chỉ cảm thấy như đã trôi qua mấy đời. Đợi Chức Tình đi rồi, Tức Hi chống gậy khập khiễng đi tìm Tư Vi tâm sự.
Một năm trước nàng tình cờ gặp được Tư Vi nên bị bại lộ thân phận, dạo ấy Tư Vi cứ quấn chặt nàng không buông, hận không thể giết nàng rồi lập tức rời đi. Nàng vất vả lắm mới cắt đuôi được Tư Vi. Tức Hi nghĩ ngợi, cho rằng Tư Vi nhất định sẽ nói cho Sư An và Bách Thanh mọi chuyện nên cứ thấp thỏm bất an chờ bọn họ tới tìm mình tính sổ. Bọn họ quả nhiên cũng tới, mặc dù lý do không đúng lắm.
Nhưng bây giờ xem xét tình huống, có lẽ Tư Vi không nói cho mọi người biết nàng là Hòa Gia.
Tư Vi đã là Cự Môn Tinh Quân, Tức Hi nhanh chóng tìm tới "Chiêu Dương đường" nơi Tư Vi ở. Phía ngoài Chiêu Dương đường là từng khóm tường vi màu hồng nhạt, nhiệt tình và yêu thương đối với tường vi của Tư Vi không hề thay đổi.
Tức Hi ngắm nghía cánh cửa, trên cửa có phù niêm phong, chắc hẳn Tư Vi đã đi ra ngoài rồi. Nàng dựa vào gậy chống, không để ý nhìn cánh cửa màu đỏ thắm, nghĩ thầm, nha đầu [1] này giờ ở một mình, vậy mà thói quen niêm phong cửa mãi vẫn không sửa được.
[1] Nha đầu: xuất phát từ chữ 丫頭 trong Hán ngữ. Nha (丫) có nghĩa là "chỗ xòa ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-mau-vua-thien-luong-lai-thuong-nguoi/238258/chuong-7.html