Dáng vẻ yếu đuối của Khương Vĩ hiện tại như một bức tranh lặng lẽ, mang nét mong manh, khiến Hoài Phong không thể kiềm lòng. Anh lặng yên ngắm nhìn mái tóc màu hạt dẻ của cậu, một vẻ đẹp dịu dàng và khác xa hình ảnh mạnh mẽ và cứng rắn mà Khương Vĩ thường tỏ ra. (2)
Đôi mắt Hoài Phong khẽ rũ xuống, chất chứa một chút ngập ngừng cùng sự si mê khó có thể che giấu. Anh vươn tay, nhẹ nhàng đưa bàn tay đầy đặn đến gần khuôn mặt của Khương Vĩ. Ngón tay dài và mạnh mẽ của anh khẽ vuốt ve mái tóc, động tác chậm rãi và trân trọng, như sợ rằng bất kỳ sự vội vàng nào cũng sẽ phá vỡ khoảnh khắc yên bình này. (5
Hơi thở Hoài Phong đều đặn, từng nhịp đập trong lồng ngực anh như lớn dần. Anh chợt thì thầm, giọng trầm nhưng lại mang chút hơi ấm len lỏi qua từng từ:
" Tôi phải làm sao đây? Cảm giác lúc này là sao chứ? Nó khiến tôi khó chịu. Có lẽ tôi không thể giữ mối quan hệ này là ân nhân nữa rồi..."
Hoài Phong khẽ rút tay lại, lòng ngổn ngang. Anh tự hỏi mình đã lỡ đắm chìm vào đôi mắt yếu đuối ấy từ lúc nào.
Những khoảnh khắc bên cạnh Khương Vĩ cứ như từng dòng hồi ức chậm rãi ùa về, mỗi ánh nhìn, mỗi câu nói, tất cả đều in đậm trong tâm trí anh, dù anh cố tình phớt lờ. Nhưng mỗi lần chạm vào sự mong manh của cậu, lớp vỏ bọc mạnh mẽ của anh lại như bị xé toạc từng chút.
"Khương Vĩ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-lua-chon-cua-em/3713247/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.