Hoài Phong quay người lại, ánh mắt chạm thẳng vào cánh cửa vừa mở ra. Cảnh tượng trước mặt khiến tim anh khẽ thắt lại. Khương Vĩ trong tình trạng say khướt, không còn biết trời đất là gì. Không khí xung quanh đặc quánh mùi rượu, ám từ cơ thể của cậu. Kế bên, một thanh niên nổi bật với mái tóc màu lai xanh dương và trắng, đôi mắt xám lạnh lùng đầy bí ẩn, dìu lấy Khương Vĩ một cách ân cần.
Nhưng điều khiến Hoài Phong không thể rời mắt, chính là hình ảnh Khương Vĩ tựa hăn vào người khác, bất lực đến mức phải để người ta dìu về nhà. Cậu trai ấy, với cử chỉ đầy trân trọng, nhẹ nhàng ôm vòng eo Khương Vĩ, như một sự bảo vệ vô hình. (2
Hoài Phong khẽ nheo mắt, ánh nhìn sắc bén như lưỡi dao bén nhọn xoáy thẳng vào Khánh An. Sự dò xét hiện rõ trong đôi mắt xanh thăm thằm của anh, tựa như anh đang cố đọc từng tia cảm xúc từ kẻ trước mặt, cố tìm hiểu mối quan hệ thực sự giữa hai người này.
Khánh An bất giác khẽ lùi lại một bước, như bị áp lực vô hình đè nặng. Cậu không ngờ rằng trong nhà của
Khương Vĩ lại thật sự có người lạ. Tâm trí cậu rối bời, cố tìm kiếm một lời giải thích hợp lý cho sự hiện diện của người đàn ông này, nhưng không sao xua đi được cảm giác bất an.
Cố giữ hơi thở đều đặn, Khánh An nỗ lực trấn tĩnh. Suy nghĩ trong đầu cậu xoay vòng không dứt. Nếu là kẻ đột nhập thì không thể nào lại đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-lua-chon-cua-em/3713245/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.