“Vậy tôi dẫn chú đi ăn sủi cảo hấp gần đây nhé. Quán đó là quán tôi thích ăn nhất luôn đó.” Hai người vừa nói cười vừa bước vào thang máy. Diệp Châu Anh dẫn Sở Bách Nhiên đến một chiếc quán có vẻ lâu đời, mặc dù hơi nhỏ nhưng quán rất sạch sẽ và đông đúc. Chọn một bàn gần cửa sổ, Diệp Châu Anh cùng Sở Bách Nhiên ngồi xuống gọi đồ ăn. Sau khi gọi xong món ăn, Diệp Châu Anh quay sang trò chuyện cùng Sở Bách Nhiên.
“Chú Sở, không ngờ là sẽ gặp lại chú đó, chú còn là hàng xóm của tôi nữa. Thật trùng hợp.”
Sở Bách Nhiên nghe cô nói vậy, đôi mắt xếch khẽ nheo, mỉm cười đáp lời cô.
“Đúng vậy, thật là trùng hợp. Mà nè, em đừng một tiếng chú Sở, hai tiếng chú Sở nữa có được không. Trông tôi già tới vậy sao ? Cứ gọi anh Bách Nhiên không được sao ?”
“Chú, chú lớn hơn tôi 11 tuổi. Làm sao tôi gọi chú là anh được chứ. Vầy đi, tôi gọi chú là chú Bách Nhiên nhé ?” Khóe môi Sở Bách Nhiên giật giật, không ngờ cô gái nhỏ này cứ công kích vào tuổi tác của anh. Chưa bao giờ anh cảm thấy tuổi tác là khuyết điểm lớn như vậy đối với mình. Cô gái mình đang theo đuổi gọi mình là chú, anh cứ có cảm giác biến thái thế nào ấy. Không trách cô được, anh thực sự lớn hơn cô 11 tuổi. Không sao, sau này cô cũng phải đổi sang gọi chồng, gọi ông xã thôi. Một tiếng chú này anh vẫn nhịn được.
“Được, em thích gọi thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-lua-chon-cua-em-chi-co-the-la-toi/2890487/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.