Sáng Chủ nhật, Từ Giai Ý và Lý Húc đứng đợi sẵn dưới sảnh. Diệp Châu Anh thấy người người bọn họ liền chạy tới.
“Hôm nay không có anh Bách Nhiên sao ?” Lý Húc ngoảnh đầu nhìn ngó xung quanh nhưng chẳng thấy ai.
“À...công ty anh ấy có việc gấp. Hôm qua anh ấy về thành phố trước rồi.”
“Ái chà chà, thật là đáng tiếc nha. Chắc có người sẽ buồn lắm đây.” Từ Giai Ý kéo dài giọng, cố ý chọc ghẹo Diệp Châu Anh. Diệp Châu Anh lườm cô nàng một cái rồi xoay đầu đi thẳng.
“Cậu cứ đứng đó mà tiếc đi, tớ đi ăn sáng.”
Thấy Diệp Châu Anh bỏ đi, Lý Húc tò mò quay sang hỏi Từ Giai Ý.
“Chị, hai ngươi đó có gì với nhau sao ?”
Nghe cậu ta hỏi, Từ Giai Ý liếc mắt nhìn sang cậu ta.
“Cậu bớt tò mò đi, quan tâm tới tôi nhiều thêm một chút ấy. Tiểu Anh, cậu đứng lại cho tớ.” Từ Giai Ý nói xong liền chạy phóng theo Diệp Châu Anh, quàng tay cười đùa với cô.
Lý Húc nhìn theo bóng lưng Từ Giai Ý, cười cười lắc đầu. Lẽo đẽo đi theo sau hai người.
-------
Sau khi ăn uống xong, cả bọn lại cùng nhau đi sang chỗ ngày hôm qua Lý Húc nói. Cả ba cùng nhau chơi thử mỗi trò một lượt, cuối cùng cũng tới gần giờ trưa. Mọi người quyết định về soạn đồ để tranh thủ về thành phố sớm.
Trên đường về có đi ngang qua một tiệm đồ lưu niệm, chợt ánh mắt Diệp Châu Anh bị ấn tượng bởi một chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-lua-chon-cua-em-chi-co-the-la-toi/2890450/chuong-28.html