Sở Bách Nhiên về đến nhà là đã 9 giờ sáng. Biết cô không còn ở nhà nhưng vẫn cố chấp bấm chuông thử. Thấy không có ai ra mở cửa, anh thở dài một hơi. Cầm điện thoại lên nhắn tin cho Diệp Châu Anh.
“Châu Anh, tôi về nước rồi. Tôi nhớ em bảo tối nay em bận. Vậy tối mai mình gặp nhau nhé. Tôi có chuyện muốn nói với em.”
Giữa trưa, Diệp Châu Anh thấy tin nhắn Sở Bách Nhiên gửi tới. Cô hơi ngạc nhiên, không phải anh bảo chiều nay mới về sao. Có chuyện muốn nói với cô ? Không lẽ anh biết việc cô đã gặp bạn gái của anh rồi ? Diệp Châu Anh hờ hững tắt điện thoại đi, không trả lời anh. Hiện tại cô vẫn chưa chuẩn bị tâm lý để gặp anh. Hai hôm nay Sở Tu Kiệt lại liên tục làm phiền khiến cô cũng chả nghĩ được gì.
-----------
Lại kết thúc một ngày làm việc, hôm nay cô đã nói là sẽ đến nhà thăm Lâm Nhã. Vì thế nhanh chóng dọn dẹp, xuống hầm lấy xe rồi đánh lái đến nhà Sở Tu Kiệt. Trên đường đi, Diệp Châu Anh ghé ngang tiệm trái cây sạch, lựa một ít trái cây tươi cho Lâm Nhã.
Cuối cùng cũng đến, đây là tòa biệt thự nằm trong khu sầm uất của thành phố Hải Ninh. Diện tích không hề nhỏ, chỉ cần nhìn thấy mảnh sân vườn kia đã đủ hiểu gia cảnh của chủ nhân của nó giàu có tới mức nào. Diệp Châu Anh chưa từng vì thế mà tự ti vì xuất thân của mình. Tuy ba mẹ cô mất sớm, hiện tại cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-lua-chon-cua-em-chi-co-the-la-toi/2890444/chuong-33.html