Chu Ninh cùng lâm Nhã thấy cô khóc, lại luống cuống cả lên. Hỏi cô có phải đau ở đâu, khó chịu ở đâu không ? Diệp Châu Anh vẫn nghẹn ngào xúc động, không nói được lời nào, chỉ ra sức lắc lắc đầu trấn an hai bà mẹ. Sở Bách Nhiên vừa nghe thấy cô khóc, liền rót nhanh nước chạy vội tới, đặt ly nước trên bàn, hai tay ôm lấy mặt cô lau nước mắt.
“Anh đây, làm sao lại khóc rồi ?”
“Em...hức...em...chỉ là cảm thấy...mình thật hạnh phúc.”
Vừa nghe cô nói xong, mọi người ở đây đều xót xa. Mẹ Chu Ninh lại đưa tay đánh lên tay cô một cái.
“Con bé ngốc...”
Thấy Diệp Châu Anh như vậy, bà cùng Lâm Nhã cũng không kìm được, nước mắt lưng tròng. Hai ông bố thấy thế, liền kéo hai bà vợ của mình ra ôm lấy an ủi.
Lúc này, Sở Tu Kiệt mới đến bên giường Diệp Châu Anh, anh khẽ cười lên tiếng.
“Em tỉnh rồi. Anh họ, mau cho cô ấy uống nước đi.”
Lúc này Sở Bách Nhiên mới hoàn hồn, anh cầm ly nước đưa đến bên cô môi. Lại sợ cô hôn mê lâu ngày, uống nước khó khăn, anh liền lấy muỗng đút từng muỗng nhỏ cho cô.
Diệp Châu Anh cũng phối hợp, hớp từng muỗng nhỏ. Nhìn Sở Bách Nhiên đã có tinh thần hơn hôm qua lúc mình tỉnh dậy, cô cũng an tâm hơn một chút. Lại thấy Từ Giai Ý vẫn đứng khóc thút thít cuối giường, cô khẽ lên tiếng.
“Ý Ý...đám cưới của cậu...có lẽ...tớ không dự được rồi...xin lỗi nhé.”
Từ Giai Ý rất muốn nhào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-lua-chon-cua-em-chi-co-the-la-toi/2890370/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.