Tang lễ của Bách Lâm kết thúc, mẹ anh ấy liền nhập viện. 
Chú cũng tăng huyết áp, huyết áp lên đến 200, bác sĩ dặn phải uống thuốc và tiêm thuốc đúng giờ mỗi ngày, không được qua loa. 
Đúng khoảng thời gian này công ty của anh Bách Xuyên có việc, anh ta bận đến sứt đầu mẻ trán, không chịu nổi phải quay lại đó một chuyến. 
Tuy nói chuẩn bị chuyển công tác về trong nước, nhưng đây không phải việc làm được trong ngày một ngày hai. 
“Vậy mấy ngày này cậu cực nhọc rồi.” Anh Bách Xuyên thu dọn hành lý, miệng ngậm một miếng bánh mì. 
Tác động từ cái chết của Bách Lâm với chúng tôi vẫn không tiêu tan, tâm trạng cũng giống như ngoài trời, âm u mịt mờ. 
Nhưng vẫn phải tiếp tục, anh Bách Xuyên phải đi làm việc, chú cô phải dưỡng bệnh, mà tôi cũng phải sống tiếp. 
“Nên làm thôi mà.” Tôi rót ly nước đưa cho anh ta, anh nhận nó uống, tôi ngồi xổm xuống dọn đồ giúp anh, “Dù sao bây giờ em cũng không có công việc, mấy ngày này em sẽ đi xem nhà, có cái nào được sẽ ghi lại, chờ anh về quyết định.” 
Chúng tôi còn ở trong nhà của Từ Chiêu, cô chú cũng dọn vào rồi, có lúc Từ Chiêu đến, bọn họ chạm mặt khó tránh khỏi có phần lúng túng. 
Tôi cũng muốn nhanh nhanh dọn ra ngoài, mấy ngày qua Từ Chiêu làm tôi áp lực rất lớn, mỗi lần gặp mặt bất kể là ngôn ngữ hay động tác đều hơi vượt qua ranh giới, hắn không muốn tiếp tục làm bạn tôi nữa rồi. 
“Được.” Anh Bách Xuyên ăn bánh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-kien-sat-nhan-tai-vinh-thien-nga/585977/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.