Đông Hải Thủy Tinh Cung, trong đại điện nguy nga lộng lẫy.
Các loại cá cùng thú hải tộc bơi nhàn nhã ngoài điện.
Long thủ lão giả nằm ngửa trên ngai vàng, mấy hải nữ xinh đẹp đứng bên cạnh nhẹ nhàng quạt gió, bóp chân, cách đó không xa là hai cột bạch ngọc, phía sau có hơn mười vị hải nữ đang tấu nhạc khí...
Ngày thường của Long Vương cứ vậy mà bắt đầu cũng chỉ như vậy rồi kết thúc.
Ngoài điện có đám cá cảnh đột nhiên tản ra các hướng, một con thanh long đi vào điện, hóa thành một thiếu niên mặt mũi thanh tú, vẩy cẩm bào một cái rồi nhanh chóng bước vào đại điện.
"Phụ vương! Nhi thần Ngao Ất cầu kiến!"
"Hử?" Đông Hải Long Vương giống như vừa tỉnh ngủ, hai mắt chỉ mở ra một khe hở, giơ tay lên phất.
Đám hải nữ nhanh chóng rút lui, Ngao Ất bước tới trước ngai vàng, cúi đầu hành lễ.
Đợi trong đại điện không còn bóng người, mấy tên tướng lĩnh trông coi ngoài đại điện mở ra trận pháp.
Long Vương dần dần ngồi ngay ngắn lại, trên mặt rồng lộ ra một ít lười biếng và mệt mỏi...
"Tìm ta có chuyện gì?"
"Phụ vương..."
Ngao Ất hơi cứng họng, cười khổ nói: "Nửa tháng trước, ngài để nhi thàn đi điều tra chuyện miếu Long tộc bị phá ở An Thủy Thành. Nhi thần đã điều tra rõ rồi, ở nói đó có một chút mảnh vụn kí ức của viên Nhiếp Hồn Châu, có thể thấy được người tính kế sau lưng!"
Vừa nói, Ngao Ất vừa lấy ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-that-qua-vung-vang/2293651/chuong-372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.