Linh Nga sao không hiểu rõ được chứ, đây chính là trực tiếp phân đại quyền trong tay nàng ra, cho “biểu muội” huynh ấy hơn phân nửa!
Khi còn bé Linh Nga đã từng thấy nhiều chuyện như thế này trong hậu viện nhà quyền quý, mấy bảo mẫu vì tranh chút quyền lợi, mặt ngoài cười hì hì, lén lút đùa bỡn tâm cơ, nước đi của các loại chiêu thức nàng đều nhìn vào mắt...
Không nghĩ đến, cũng có một ngày nàng bị khiêu chiến!
Sao Linh Nga có thể chịu thua như vậy chứ!
Nàng hạ quyết tâm, ăn mặc cường điệu một phen, lại lấy ra một chút son phấn, chuẩn bị lễ vật để tặng cho Hùng Hùng sư thúc của mình, cũng tăng lên cảm giác tồn tại của mình.
Nhưng, Linh Nga vừa mới đi tới căn nhà cỏ mới xây ở sát vách, đã nghe thấy đoạn đối thoại của sư huynh nhà mình và Hùng Hùng sư muội...
"Biểu huynh, về sau ta chỉ có thể gọi người là biểu huynh sao?"
"Ừm, từ nay về sau trước mặt người khác đều phải gọi như vậy."
"Ồ, được, Linh Lỵ sẽ nghe theo lời của biểu huynh, biểu huynh bảo Linh Lỵ làm chuyện gì cũng được!"
Cạch!
Một đường chớp nhỏ đánh xuống phía sau Linh Nga, tiếp theo đó là trận gió bắc thổi tới, nhiễu loạn tiếng lòng đang tan nát của nàng.
Che, che giấu quan hệ... Làm sao có thể chứ...
Rõ ràng, mình cũng có thể vì sư huynh mà làm mọi chuyện!
Vì sao, trời xanh lại đối xử với ta như thế!
Quả nhiên là vì, chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-that-qua-vung-vang/2293617/chuong-356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.