Chương trước
Chương sau
Đoang ——

Đoang ~

Không biết có phải ảo giác hay không, lúc ra khỏi cửa nghe thấy tiếng chuông trong sơn môn, gấp rút, nặng nề, tràn đầy cảm giác khẩn trương.

Trở về sơn môn Độ Tiên môn, Lý Trường Thọ nghe thấy tiếng chuông này, nhẹ nhàng như vậy, trong sự nhẹ nhàng còn mang theo một chút uyển chuyển, trong sự uyển chuyển lại có chút ngầm bạo động...

Lúc sáng sớm, bảo thuyền đến trước sơn môn, các vị trưởng lão canh giữ sơn môn, và Phong chủ, tiên miêu các phong đều ra ngoài nghênh đón.

Phong chủ Tiểu Quỳnh phong, Trọc Tiên Tề Nguyên, và nhân vật thuận vị số ba trong Tiểu Quỳnh phong Linh Nga, lặng lẽ đợi trong góc.

Đợi bảo thuyền dừng hẳn, đóng trận pháp phòng hộ ở xung quanh lại, Chưởng môn và chúng trưởng lão cùng nhau hiện thân, chúng môn nhân đệ tử cùng nhau hành lễ.

Ngay sau đó, Linh Nga nhìn thấy sư huynh của mình xen lẫn trong nhóm đệ tử trở về, trái tim kia tâm lập tức đập mạnh, trên khuôn mặt xinh đẹp thanh tú cũng ngăn không được lộ ra ý cười.

Linh Nga vừa định phất tay với sư huynh phất tay, đáy lòng đột nhiên dâng lên “sự cảnh cáo về Ổn Tự kinh”, lập tức ngoan ngoãn đứng đó, ngẩng đầu nhìn bầu trời.

Đột nhiên, trước mắt Linh Nga có thêm một bức tường cao, bầu trời bị ngăn cản hơn phân nửa.

Linh Nga còn chưa kịp đưa ra phản ứng gì, một thiếu nữ có khuôn mặt đáng yêu xuất hiện trong tầm mắt nàng...

Hả?

Trên tượng cự thạch này sao lại mọc ra một đầu người?

Cũng may Linh Nga được sư huynh một tay nuôi nấng, tố chất tâm lý cũng không tệ, theo bản năng lộ ra nụ cười lễ phép, vẫn chưa lập tức né tránh.

Bên cạnh, Lý Trường Thọ đang làm đạo vái chào với Tề Nguyên lão đạo, "Đệ tử bái kiến sư phụ."

Tề Nguyên lão đạo ôn thanh nói: "Ừm, tốt, lần này ra ngoài có thu hoạch được gì không?"

"Đệ tử tuân theo lời dạy bảo của sư phụ, đã thu hoạch được rất nhiều."

Lý Trường Thọ cười nhẹ đáp lại, rồi chỉ vào Hùng Linh Lỵ ở bên cạnh, "Sư phụ, đây là biểu muội của ta, cũng là đệ tử ký danh mà Chưởng môn mới thu nhận, muốn sắp xếp nàng ấy vào trong Tiểu Quỳnh phong của chúng ta để tu hành."

Tinh thần của Tề Nguyên lão đạo chấn động, nhìn Hùng Linh Lỵ, vội vàng truyền âm hỏi Đại đồ đệ của mình:

"Đây chính là đệ tử ký danh của Chưởng môn, ở trong phong nghèo rớt mùng tơi như chúng ta, chuyện này không được thích hợp cho lắm?"

Lý Trường Thọ cho sư phụ một ánh mắt mọi chuyện đã có con, Tề Nguyên lão đạo lập tức không còn lo nghĩ nữa, đi lên phía trước hàn huyên với Hùng Linh Lỵ hai câu.

Hùng Linh Lỵ đã sớm được được Lý Trường Thọ căn dặn, vào lúc này ra dáng hành lễ, nói một câu: "Tề Nguyên sư huynh, về sau chiếu cố nhiều hơn."

Tề Nguyên lão đạo liên tục nói hỗ trợ lẫn nhau, hỗ trợ lẫn nhau.

Linh Nga khẽ nghiêng đầu, ... biểu muội của sư huynh sao?

Không có khả năng nha, nếu thật sự có biểu muội, tại sao nàng lại không biết?

Rõ ràng, nàng đã âm thầm dùng linh ngư hối lộ hơn trăm nữ trưởng lão trong phàm điện, nhìn qua tin tức trong nhà sư huynh...

Ngay lập tức, đáy lòng Linh Nga bổ sung một vở kịch, lại vừa vặn nghe thấy Lý Trường Thọ ôn thanh nói với Hùng Linh Lỵ:

"Biểu muội, chúng ta về phong trước nói tiếp, ta hôm nay ta sẽ sắp xếp ổn thỏa chỗ ở cho ngươi."

Tâm nhĩ của Linh Nga giống như có một con mèo chui vào, không ngừng nắm lại cào cấu, làm cho nàng phải lập tức hỏi rõ chuyện này, nhưng lại không dám trực tiếp hỏi, vô cùng khó chịu...

Năm đó, sư huynh dựng nhà cỏ cho nàng, chính là phải mất mấy ngày mới xây xong!

Sư huynh mới vừa nói cái gì, lại muốn sắp xếp chỗ ở cho “biểu muội” đột nhiên xuất hiện này trong vòng một ngày!

Chẳng lẽ... Không, không có khả năng!

Không đúng, trên người sư huynh, không có chuyện gì là không có khả năng!

Mặc dù nói khả năng rất nhỏ, nhưng cũng không thể loại trừ, câu chuyện thật sự về biểu huynh và biểu muội...

Trong lúc nhất thời, tâm Linh Nga loạn như ma.

Từ lúc « Bách Mỹ đồ » bắt đầu, nàng đã không hiểu rõ, rốt cuộc sư huynh thích kiểu nữ tử như thế nào.

Trong đáy mắt nàng, sư huynh là người khác với tất cả mọi người trên đời này nhất, tất cả nam luyện khí sĩ trong ngoài sơn môn cộng lại cũng không bằng một phần vạn điểm đặc biệt, độc đáo trên người sư huynh!

Cho nên, sư huynh dự định, đột nhiên dẫn một vị thiếu nữ giống như cột điện trở về, lạnh nhạt nói với mình một câu:

“Này, sư muội, ngày mai ta muốn chính thức kết thành đạo lữ với nàng ấy.”

Linh Nga cũng sẽ tin tưởng!

Chẳng lẽ, sư huynh không thích Hữu Cầm sư tỷ quá đơn thuần như vậy.

Cũng không thích nàng “quá quen thuộc nên ngượng ngùng ra tay”.

Mà vì bị Tửu Cửu sư thúc mang thẩm mỹ “lớn nhỏ” lệch lạc, cho nên từ đó thích... to con sao?

"Đi, đi về trước."

Tề Nguyên lão đạo ôn thanh nói rồi vung phất trần lên, hóa ra một đám mây trắng.

Lão đạo này còn lo lắng tiên lực của mình đục ngầu, mây trắng không gánh chịu đủ sức mạnh, nên cố ý cho đám mây trắng dày thêm nửa trượng dưới chân Hùng Linh Lỵ.

Lập tức, từng đám mây trắng bay vào sơn môn, bay về các phong.

Bỗng nghe thấy phía trước truyền đến tiếng gọi của Tửu Cửu:

"Trường Thọ! Linh Nga ——

Ta đi nghe sư phụ giảng đạo trước, lát nữa sẽ qua đó tìm các ngươi chơi nha!"

Chúng tiên Độ Tiên môn không khỏi mỉm cười.

Không ít đệ tử đều nhìn bốn người trong Tiểu Quỳnh phong với ánh mắt hâm mộ, lấy nam đệ tử chiếm đại đa số.

Tâm Linh Nga đang hỗn loạn miễn cưỡng mỉm cười, Lý Trường Thọ mỉm cười gật đầu, xem như đáp ứng lời mời của tiểu sư thúc.

Đúng lúc này, Hữu Cầm Huyền Nhã nhìn chằm chằm bóng lưng bốn người Tiểu Quỳnh phong, có chút muốn nói lại thôi.

Bỏ đi, đợi mấy ngày nữa, tìm một đêm tối vắng người, lúc không gian yên tĩnh, đi tới Tiểu Quỳnh phong nhận lỗi với sư huynh...

"Haizz."

Hữu Cầm Huyền Nhã khẽ thở dài, cả người có chút mất mát, đi theo sư phụ nhà mình, cưỡi mây bay về phía Phá Thiên phong.

Sư phụ Khương Kinh San của nàng đã thu hết cảnh tượng này vào mắt.

...

Đối với Tiểu Quỳnh phong có thêm một người nữa, Tề Nguyên lão đạo làm Phong chủ... hoàn toàn không có ý kiến gì.

Tề Nguyên chỉ căn dặn hai đồ nhi đừng nên thất lễ với tiểu sư thúc, rồi quay người trở về nhà cỏ của mình, không để ý đến chuyện bên ngoài, một lòng chỉ nghĩ đến Mộng Đại đạo.

Nhưng...

Linh Nga có chút lo lắng.

Sư huynh thật sự trong vòng một ngày, không, nói đúng ra, là trong vòng một canh giờ, vì “biểu muội” mới tới đã sửa xong một căn nhà cỏ!

Còn làm to lớn hơn!

Đáy lòng Linh Nga cảm thấy suy đoán có chút hoang đường kia, hình như đang không ngừng được xác minh.

Hơn nữa, lúc ấy sư huynh còn cố ý gọi nàng đến bên cạnh quan sát, trực tiếp vận dụng thần thông Cắt Giấy Thành Người mà trước đây hiếm khi bộc lộ, để mấy người giấy cùng nhau khởi công!

Càng đáng sợ hơn chính là, sau khi sư huynh làm xong nơi ở của biểu muội huynh ấy, còn cho mình một ánh mắt với ý tứ sâu xa.

Lúc ấy, Linh Nga đã xác định rồi...

Sư huynh thật sự thích nữ tử có ngoại hình tương đối cường tráng!

Mặc dù khẩu vị sư huynh đặc biệt như thế, hoàn toàn vượt qua sự suy đoán của nàng, nhưng cũng cho nàng cảm giác, đây mới là sư huynh của mình!

Mặc dù đáy lòng không khỏi có chút mất mát, nhưng cũng có chút vi diệu...

Nhưng mà, một “tin dữ” khác lại đến tiếp nữa.

Lý Trường Thọ nói một câu: "Linh Nga, về sau những chuyện cho linh thú quyển và cá trong hồ nhỏ ăn, đều để Linh Lỵ làm đi."

Đây là cái gì?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.