"Linh Nga đã dặn dò ta rồi, nàng nói lúc ngươi tiếp xúc trước mặt nữ tử sẽ khẩn trương."
Tửu Cửu ngồi trên lan can thuyền, bên người cõng hồ lô lớn, hai chân lắc lư, sau lưng là ánh sáng của trận pháp, trong tay cầm mấy viên linh đậu, tiện tay ném lên một viên, ngửa đầu, há mồm...
A ô một tiếng, kêu loạn ầm ầm.
"Bổn sư thúc tự nhận mặc dù không có một chút ý vị của phụ nữ, nhưng dù sao cũng coi như là nữ tử, cho dù nghẹn chết cũng không tìm ngươi chơi đùa."
Hùng Linh Lỵ đứng bên cạnh nghe vậy, cúi đầu nhìn cả người toàn thịt của mình, lặng lẽ cúi đầu, hai tay ôm chặt bản thân.
Lý Trường Thọ ngồi một góc tĩnh tọa, không nhịn được cười khổ một tiếng...
Không biết sư thúc ngài có hiểu lầm gì với hai từ ý vị không?
'Hóa ra là do Linh Nga dặn dò trước.' Lý Trường Thọ cảm khái trong lòng.
Đúng là không uổng công thương yêu vị sư muội này.
Quyết định rồi!
Bắt đầu từ bây giờ không cần giấy đạo nhân giám sát Linh Nga, lúc nào hắn quay lại núi sẽ dùng giấy đạo nhân nhìn xem nàng đang làm gì sau.
Nếu Linh Nga lại lười biếng không chịu tu hành, vậy thì thưởng nàng cấm túc mười năm, bế quan tăng cảnh giới.
Nếu nàng chú tâm lối ăn mặc, tắm rửa thay quần áo thì thưởng nàng chép [Ổn tự kinh] năm trăm lần, làm nàng lệch hẳn tư tưởng.
Còn nếu Linh Nga ở trong vòng linh thú ăn thịt nướng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-that-qua-vung-vang/2293596/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.