Trước đó Lý Trường Thọ cảm thấy Văn Tịnh đạo nhân chẳng qua dùng cách thức này để gặp được người sau lưng hắn là Thái Thanh thánh nhân...
Nhưng giờ tỉ mỉ nghĩ lại lại thấy ánh mắt lúc đó của Văn Tịnh đạo nhân, cách nói chuyện và biểu tình đều hơi run nhẹ.
Chẳng lẽ Văn Tịnh đại nhân có ý với Đại pháp sư?
Không được, không được...
Lão đệ nhất thuần dương của nhân tộc-- Huyền Đô đại pháp sư, nếu đúng thật bị nữ thú hồng hoang này nhớ thương...
Mẹ ơi!
Chuyện này cùng với Huyền Đô tiểu pháp sư nhà hắn tuyệt đối không có một sợi quan hệ nào!
Trong lòng Lý Trường Thọ thở dài sâu kín, ở hồng hoang này quả thực rất hung hiểm như trong suy nghĩ của hắn, đồng dạng kích thích cũng vượt qua tưởng tượng.
....
Thánh nhân lão gia không chỉ thị gì, Lý Trường Thọ tạm coi nhiệm vụ của mình đã hoàn thành.
Khoảng thời gian kế tiếp hắn sẽ ngồi đàng hoàng ở nơi này, làm bộ bản thân không ngừng có cảm ngộ, một mực ngồi nhắm mắt tĩnh tọa.
Nhưng thực tế lại đang suy nghĩ phương pháp hoàn thiện kế tiếp, cùng với "ngoại vật chuẩn bị" độ Kim tiên...
Tuy nói gần đây mọi chuyện đang không ngừng tốt hơn, của cải cũng dần trở nên phong phú, nhưng chờ sau khi quay lại núi, hắn sẽ khôi phục lại tiết tấu tu đạo.
Cơ duyên khó cầu, vẫn phải dựa vào kinh nghiệm luyện đan, tiếp tục kế hoạch lưu lạc đỉnh Tiểu Ngọc.
Mấy ngày sau, Đông Hải Long Cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-that-qua-vung-vang/2293595/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.