Ý của Thái Thanh thánh nhân lão gia chính là để cho Văn đạo nhân duy trì trạng thái nguyên bản, bất luận là Văn đạo nhân tính toán Đạo môn cũng được, mưu tính Long tộc cũng được, cũng không thể ảnh hưởng đến chuyện nàng hủy Tây Phương giáo thập nhị phẩm kim liên!
Rốt cuộc Triệu đại gia đã làm chuyện gì với văn đạo nhân này?
Tâm niệm Lý Trường Thọ lưu chuyển, mặc dù đến vội vàng, nhưng đáy lòng đã xuất hiện mấy phương án để lựa chọn rồi...
Đầu tiên: Thuận thế kích thích lửa giận của Văn đạo nhân, dấy lên hận ý của nàng đối tiên Tiệt giáo, từ đó để cho nàng phấn chấn tinh thần, tiếp tục lén lút gây sự trong Hồng Hoang.
Thứ hai: Cùng Văn đạo nhân tiến hành một cuộc trò chuyện nhiệt huyết, vạch trần thân phận của Văn đạo nhân, nói mình rất xem trọng đối thủ như nàng, cổ vũ cho Văn đạo nhân, xóa bỏ sự đả kích lần ăn vạ này.
Thứ ba: Lừa dối Văn đạo nhân tiến vào Đạo môn.
Thứ tư: Truyền thụ Văn đạo nhân phản ngược lại đại pháp lừa dối, để cho Văn đạo nhân đi phản kích đội của Triệu đại gia.
Chỉ trong nháy mắt, đáy lòng Lý Trường Thọ đã có quyết đoán.
Lựa chọn đầu tiên quá nguy hiểm, nếu Văn đạo nhân nổi điên sẽ tới đại hội nguồn gốc tam giáo gây nên một làn sóng, hệ số nguy hiểm thực sự quá cao, không ổn thỏa.
Lựa chọn thứ hai có thể dẫn đến con đường “hồng nhan tri kỷ của Văn đạo nhân”, dễ dàng gây nên nhân quả, lại càng dễ để cho người khác xem kịch vui, nói xấu Lý Trường Thọ hắn là một kẻ ăn bám, không ổn thỏa.
Hắn rõ ràng là chu toàn!
Khụ, khụ khụ, nói chính sự...
Thứ ba, có lẽ Thánh Nhân lão gia sẽ không tiếp nhận nàng, Văn đạo nhân vì Tây Phương giáo mà làm không biết bao nhiêu chuyện tính toán trong bóng tôi, Tam Thanh lão gia không muốn tiếp nhận hung nhân quái tử thủ như nàng, không ổn thỏa.
Thứ tư, mặc dù tương đối ưu dị, nhưng từ đầu đến cuối lại để lại rất nhiều tai hoạ ngầm, ngộ nhỡ làm không tốt, Lý Trường Thọ hắn sẽ bị kéo vào sổ đen của Tây Phương giáo, ba vị Thánh Nhân lão gia trong Tiệt giáo...
Cách xa nhau chỉ còn trăm trượng, Văn Tịnh đạo nhân đã muốn xoay người rời đi, đáy lòng Lý Trường Thọ nhanh chóng có quyết đoán.
Hắn chọn...
Thứ năm!
Phương án thứ năm!
“Ngọc đế bệ hạ, tình thế bức bách, Thánh Nhân có chỉ, chỉ có thể để cho ngài làm hiệp sĩ đổ vỏ một lần!”
"Đạo hữu xin dừng bước, xin dừng bước!"
Lý Trường Thọ lấy khuôn mặt lão thần tiên, giơ phất trần không ngừng la lên.
Văn Tịnh đạo nhân lộ vẻ mặt thiếu kiên nhẫn, quay đầu trừng mắt nhìn thân ảnh đang bay tới này, thật sự muốn ra tay, nhưng trong lòng vẫn còn chút kiêng kị.
Văn Tịnh đạo nhân vừa cẩn thận nhìn lên, phát hiện lão đạo đang bay tới chỉ là một hóa thân...
Hơn nữa, đối với lão đạo này, nàng mơ hồ có mấy phần cảm giác quen thuộc.
Lý Trường Thọ xông tới trước mặt Văn Tịnh đạo nhân, mỉm cười với Văn Tịnh đạo nhân, ôn thanh nói:
"Đạo hữu đã từng nghe nói về Nam Hải Hải Thần giáo chưa?"
...
Hải Thần giáo?
Đôi mắt phượng của Văn Tịnh đạo nhân khẽ nhíu lại, lạnh nhạt nói: "Ngươi không phải người bên Tiệt giáo sao?"
"Đạo hữu, tại sao bần đạo lại là người bên Tiệt giáo chứ?"
Giấy đạo nhân Lý Trường Thọ vung phất trần lên, lộ ra nụ cười có mấy phần chiều sâu, cách Văn Tịnh đạo nhân chỉ còn hai trượng.
"Đạo hữu ngươi đừng nên hiểu lầm, phía sau Hải Thần giáo chúng ta là Nhân giáo, mặc dù Nhị Giáo chủ là đệ tử của Tiệt giáo, nhưng chúng ta không hề có qua lại gì với Tiệt giáo."
Đáy lòng Văn Tịnh đạo nhân nhanh chóng xoay chuyển ý nghĩ, lạnh nhạt nói: "Đạo hữu có biết, bần đạo là người phương nào không?"
"Thứ lỗi cho bần đạo mắt kém, đạo hữu đừng trách tội."
Lý Trường Thọ làm đạo vái chào, vỗ vỗ tay áo của mình, hắng giọng, nghiêm mặt nói:
"Thật không dám giấu giếm, bần đạo chính là Hải thần bên Nam Hải, có hương hỏa thần miếu hơn vạn, có giao hảo với Long tộc viễn cổ.
Ngày hôm nay thấy đạo hữu có phong thái lỗi lạc xuất chúng như vậy, hi vận khác với người bình thường, cho nên cảm thấy...
Đạo hữu có duyên với Hải Thần giáo chúng ta.
Đạo hữu có thể nghe ta giảng giải một chút về giáo nghĩa của Hải Thần giáo, và con đường thế tục mà bần đạo đã đi qua được không?"
Văn Tịnh đạo nhân lập tức có chút khó hiểu, nhìn chằm chằm lão đạo ở trước mặt, vẫn không buông đề phòng xuống như trước.
Lúc trước nàng tìm lâu Nam Hải Hải thần lâu như vậy, nhưng giờ lại chủ động hiện thân ngăn cản nàng ở nơi này...
Hôm nay làm sao vậy, sao lại có nhiều chuyện quái lạ như vậy?
"Bần đạo và đạo hữu vốn không nên gặp nhau mới đúng." Văn Tịnh đạo nhân lạnh nhạt nói, "Bần đạo chỉ là vị khách tu hành vô danh trong Hồng Hoang, cũng không muốn có duyên phận gì với quý giáo."
"Haizz, đạo hữu nói vậy, không khỏi quá khách khí rồi."
Lý Trường Thọ mỉm cười, biết vào lúc này mình nhất định phải làm cho Văn Tịnh đạo nhân lưu lại, để cho nàng nghe mình tiếp tục nói, như vậy mới là điều kiện cơ bản để lừa dối nàng.
Đáy lòng hung ác một trận, Lý Trường Thọ thản nhiên nói: "Đạo hữu liên quan đến Nam Hải Hải Thần giáo của ta còn ít sao?"
Đáy lòng Văn Tịnh đạo nhân lập tức cảnh giác, nhìn chằm chằm lão đạo có khuôn mặt hiền từ ở trước mắt, "Đạo hữu đang có ý gì? Bần đạo có chút nghe không hiểu."
Thấy Văn Tịnh đạo nhân vẫn bất động thanh sắc như cũ, Lý Trường Thọ tiếp tục tăng thêm “hỏa lực” chuyển vận.
"Ồ? Đạo hữu nghe không hiểu sao?"
Lý Trường Thọ cười híp mắt, "Vậy có muốn bần đạo nhắc nhở đạo hữu một chút không?
Đếm lại những chuyện trước đât một chút, đạo hữu xúi giục mấy nhà hương hỏa thần giáo, đập mấy tòa tượng thần của ta, chuyện nhỏ này, chẳng lẽ đạo hữu đã quên rồi sao?"
Trong đôi mắt phượng của Văn Tịnh đạo nhân mang theo ý lạnh, nhìn chằm chằm hóa thân ở trước mắt.
Vào lúc này, nàng đã liên tưởng đến rất nhiều, nhưng chỉ nói: "Đạo hữu ngươi đừng trách tội lung tung như vậy, không phải là bắt nạt ta đơn thuần thiện lương sao?"
Đơn thuần thiện lương...
Da mặt đủ dày, quả nhiên khó đối phó.
Lý Trường Thọ thu lại ý cười, đối mặt với Văn Tịnh đạo nhân, lạnh nhạt nói:
"Đạo hữu, nếu nói thẳng ra có chút không tốt cho lắm.
Ta vẫn chưa nhắc tới mấy vị bằng hữu nói đi theo ngươi, chính là muốn để bọn họ đừng đánh giết ngươi, lại cố ý chờ ngươi ở đây, chỉ cho ngươi con đường sáng.
Nếu đạo hữu như thế, ta đây sẽ mời đại tiễn đao và hai mươi tư hạt châu đến đây, để bọn họ phun ra một ngụm máu cho ngươi."
Trong nháy mắt Văn Tịnh đạo nhân lui lại nửa bước, toàn thân từ trên xuống dưới viết đầy cảnh giác, "Rốt cuộc tôn giá là thần thánh phương nào?"
Lý Trường Thọ mỉm cười, không hề nói điều gì.
"Đạo hữu, mời tiến lên một bước rồi nói chuyện."
Văn Tịnh đạo nhân khẽ cau mày, lại chậm rãi gật đầu, cười lạnh: "Ngược lại muốn xem xem ngươi đang làm trò gì!"
Nàng dùng tay làm dấu mời, Lý Trường Thọ lắc lắc phất trần, cưỡi mây bay về phía bờ biển.
Lúc này giấy đạo nhân của Lý Trường Thọ mang dánh vẻ lão thần tiên, cưỡi mây về phía trước rồi thì thào một câu:
"Mấy ngày nay, bên Nam Hải đột nhiên có nhiều con đại hắc muỗi, không bằng đạo hữu bố trí một tấm bình phong che đậy hành tung của chúng ta.
Đạo hữu đơn thuần thiện lương như vậy, lại có dung mạo hoa nhường nguyệt thẹn, nếu bị con muỗi chích vào, vậy thì không tốt."
Đại hắc...
Cuối cùng Văn Tịnh đạo nhân cũng thay đổi sắc mặt, cặp mắt phượng kia trừng mắt nhìn bóng lưng lão đạo Thiên Tiên ở trước mắt này, đầu ngón tay đã tuôn ra hàn quang.
Nhưng, nàng lập tức ý thức được, ngày hôm nay mình đã hoàn toàn bị người này đùa bỡn trong lòng bàn tay rồi.
Trước mắt đây chỉ là hóa thân đối phương, bất cứ lúc nào Triệu Công Minh và Quỳnh Tiêu cũng có thể hiện thân...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]