Tâm trạng của Lý Trường Thọ lập tức vui sướng hơn rất nhiều, tiếp tục hàn
Nguyệt lão tiếp tục nhàn nhã hàn huyên một lát.
Đột nhiên, đáy lòng Lý Trường Thọ lóe lên linh quang, nhìn chằm chằm Nguyệt lão ở trước mặt...
Đại pháp sư bảo Nguyệt lão đến đây, có lẽ còn có suy tính khác?
Lý Trường Thọ trầm ngâm mấy tiếng, rất nhanh đã hiểu rõ, Đại pháp sư bảo Nguyệt lão tới gặp mình là có dụng ý sâu xa!
Đại pháp sư đây là có ý nhắc nhở chính mình ——
【 Có thể để cho Nguyệt lão ra mặt, lúc Ngao Ất đại hôn, tặng cho Nhị Thái tử Ngao Ất trong Đông Hải Long cung và Tiểu Công chúa Giao Nhân tộc một chút quà cưới, vì Thiên đình mà quét chút cảm giác tồn tại! 】
Bây giờ Thiên đình muốn cao thủ không có cao thủ, muốn uy danh không có uy danh, ngoại trừ công đức giàu có, mấy thứ khác có thể nói là nghèo rớt mùng tơi.
—— Tất nhiên, đây là so sánh với Long tộc.
Mượn đại hôn của Ngao Ất, tặng quà cho Long tộc, xem như cho Thiên đình chút điểm tốt trong ánh mắt toàn thể Long tộc.
Còn phải cho Long tộc ký ức mới mẻ, phải làm Long tộc có cảm giác mới lạ...
Long tộc, đại hộ trong Hồng Hoang, ngoại trừ tiên thiên linh bảo, tiên thiên chí bảo, bọn họ thật sự không thiếu bảo vật.
Nhưng đến lúc đó Nguyệt lão vừa hiện thân, cầm quả Hồng Tú Cầu mà Nguyệt lão chúc phúc nhân duyên, chúc phúc Ngao Ất và Tiểu Công chúa mỹ mãn, ân ân ái ái...
Tuyệt đối sẽ tăng thêm điểm trong Thiên đình!
Ngay lập tức Lý Trường Thọ đang định mở miệng, nhưng khi nói đến bên miệng, lại trở thành:
"Tiền bối, ta có một người bạn, không biết có thể xin tiền bối giúp hắn an bài nhân duyên một chút được không?"
【 Với sự hiểu biết về Ngọc đế hiện tại, chính mình không thể tự tiện an bài cho chính thần trên Thiên đình】
Nghe lời khẩn cầu của Lý Trường Thọ, mặc dù đáy lòng Nguyệt lão có chút thất lạc, nhưng vẫn mỉm cười gật đầu.
"Đương nhiên có thể, vị bằng hữu này... của ngươi… để ý đến nữ tử nào?"
Lý Trường Thọ trầm ngâm vài tiếng, nghiêm mặt nói:
"Vị bằng hữu này của ta là Nhị Thái tử Ngao Ất của Đông Hải Long cung, ta kết bạn với hắn, làm bạn tri kỷ.
Nghe nói gần đây hắn đã làm một chuyện hồ đồ, chưa thành hôn đã cùng một vị Công chúa nào đó trong nhất tộc Giao nhân... thực hiện hành động vợ chồng.
Đáy lòng vãn bối cảm thấy việc này có chút không ổn, cũng lo lắng Ất huynh sẽ vì việc khác quấy nhiễu, phụ lòng vị Công chúa trong nhất tộc Giao Nhân này.
Cho nên muốn khẩn cầu tiền bối ngài, ra tay an bài nhân duyên cho hai người bọn họ.
Tiền bối ngài nắm giữ bảo vật của Thiên đạo, nếu có thể ra tay, đương nhiên Thiên đạo sẽ tự sinh cảm ứng, mọi chuyện cũng sẽ xúc tiến tình cảm của hai người bọn họ, việc này sẽ ổn thỏa thôi."
Nguyệt lão chớp chớp mắt, thất lạc dưới đáy lòng đã quét sạch, cười nói: "Hóa ra thật sự là chuyện của bằng hữu ngươi."
"Nếu không thì của ai chứ..."
"Ồ, ha ha ha ha." Nguyệt lão lập tức vuốt râu cười to, ánh mắt nhìn Lý Trường Thọ càng thêm mấy phần tán thưởng so với trước đây.
Nguyệt lão cười nói: "Được! Việc này ta sẽ trở về làm giúp ngươi! Ngươi cứ yên tâm là được!"
Lý Trường Thọ vội vàng làm đạo vái chào, "Ta thay Ất huynh cám ơn tiền bối!"
Nguyệt lão liên tục nói không cần đa lễ, đối với hậu sinh Nhân giáo này, càng nhìn càng vui vẻ.
Có lễ nghĩa tôn sư trọng đạo, nghĩa khí đặt lên hàng đầu.
Không dễ gì mới mở miệng cầu nhân duyên, còn vì bằng hữu của mình, cũng không giống như người bên ngoài, mượn tơ hồng của Nguyệt lão ông, đi dây dưa mệnh cách, nói cho cùng cũng chỉ thèm khát thân thể nam hoặc nữ của đối phương!
Lời khẩn cầu của Trường Thọ, không giống vậy, hoàn toàn không giống...
Lúc Nguyệt lão gần đi, vẫn không nhịn được cảm khái:
"Có thể làm bạn với Trường Thọ, đúng là một chuyện rất may mắn."
Lý Trường Thọ cười nói: "Nếu có thể làm bạn vong niên với tiền bối, cũng là chuyện may mắn của vãn bối."
Nguyệt lão lập tức cười đến mức khuôn mặt già nở ra hoa.
Như vậy, chuyện Long tộc thượng thiên, vừa tìm được một chỗ đột phá nho nhỏ.
Lý Trường Thọ tự trong mộng cảnh thoát ra ngoài, bí mật quan sát biến hóa xung quanh, phát hiện cũng không có ai chú ý đến mình, cũng tiếp tục làm bộ như đang đột phá cảm ngộ.
Hình như phát hiện hắn cũng đang đột phá, quanh người Lý Trường Thọ cũng xuất hiện một tầng tiên lực kết giới, đây có lẽ là do Tửu Ô làm ra.
Vào lúc này, đáy lòng Lý Trường Thọ không nhịn được tán thưởng vài tiếng.
Đại pháp sư suy cho cùng vẫn là Đại pháp sư!
Tùy tâm tùy ý, tâm không vụn vặt, lại có thể quan sát nhập vi, có thể nhìn thấy góc độ mà Tiểu pháp sư như hắn không nhìn thấy!
Trực tiếp tới cửa tìm Nguyệt lão, nhắc nhở hắn, chuyện【 Long tộc thượng thiên 】vẫn có thể bắt đầu từ hướng này!
Mặc dù Lý Trường Thọ cũng đã cân nhắc qua, Đại pháp sư bảo Nguyệt lão đến tặng đồ, có thể đơn thuần là thuận tay sai bảo Nguyệt lão...
Nhưng so với “Đại pháp sư lười biếng”, Lý Trường Thọ càng muốn tin tưởng, chỗ dựa của mình cao thâm khó dò hơn!
Nắm chiếc nhẫn pháp bảo trong tay, Lý Trường Thọ vốn không sốt ruột xem bên trong có thứ gì, lại lo lắng Đại pháp sư còn có chỉ thị khác, cũng liều lĩnh một chút nguy hiểm, lặng lẽ mang đi luyện hóa.
Rất nhanh, Lý Trường Thọ đã nhìn thấy đống bảo tài, linh thạch chất thành núi nhỏ kia, linh thạch, nhưng dựa vào chủng loại của những bảo tài, linh thạch này cùng khí tức lưu lại, hắn suy đoán có lẽ là Nguyệt lão tặng cho.
Mà ở trung tâm chiếc nhẫn tiểu càn khôn này, cũng là vị trí bắt mắt nhất, có một bao vải màu xám nho nhỏ, trong đó hình như có hai bức thư cổ xưa.
Tiên thức Lý Trường Thọ miễn cưỡng nhìn thấy, bốn chữ nhãn hiệu dán bên ngoài rìa một quyển ngọc giản, trên trán lập tức treo đầy hắc tuyến...
Tát... Tát Đậu Thành Binh?
Chẳng trách, hiện tại Đại pháp sư không cho Nguyệt lão làm bên Nhân giáo tiên tông, hóa ra là phát hiện một người pháp bảo này của ông ấy, có thể bằng bốn năm người pháp bảo!
Hiện tại còn muốn cho hắn... mở rộng quy mô...
Lắc đầu, Lý Trường Thọ khẽ thở dài, khởi động giấy đạo nhân dưới mặt đất miếu Hải thần, tìm nơi hẻo lánh, viết phong tấu biểu thứ hai của mình.
Hiện tại Thiên đình vẫn chưa phát lương cho hắn, hắn đã bắt đầu công việc tiến vào trước thời hạn.
Như vậy cũng tốt, trong thời gian thử việc đã bắt đầu nghĩ cho tổng giám đốc, làm trợ lý của Chủ tịch...
Phong tấu biểu này là đề nghị Ngọc đế bệ hạ an bài cho Nguyệt lão, đến lúc đó sẽ đi chúc mừng cho Ngao Ất và Tiểu Công chúa Giao Nhân tộc.
Lý Trường Thọ vừa cân nhắc, vừa nâng bút, suy nghĩ kỹ càng các loại tình huống, phòng ngừa Ngọc đế không vui, cũng phòng ngừa Long tộc nảy sinh phản cảm với Thiên đình...
...
Cùng lúc đó, Thiên đình, hậu điện Nguyệt Lão điện.
Việc đầu tiên khi Nguyệt lão từ thần uy điện trở về chính là đi thẳng đến nơi này, điều ra tượng đất nhân duyên của Nhị Thái tử Ngao Ất Đông Hải Long cung, cũng lấy ra tượng đất của những người có liên quan.
Cẩn thận xem xét, cũng chỉ có ba người.
Trong ba tượng đất nhân duyên quay chung quanh Ngao Ất, cách Ngao Ất gần nhất, là luyện khí sĩ Hạm Chỉ của Tiệt giáo Kim Ngao đảo.
Xa nhất, là một Long nữ.
Mà không gần không xa, chính là Tiểu Công chúa thân người đuôi cá của Giao Nhân tộc.
Tượng đất nhân duyên của Ngao Ất cũng là thân hình thiếu niên, mi thanh mục tú, lúc này trên người hắn bay ra ba sợi tơ hồng, sợi dây của Long nữ là ngắn nhất, chỉ có một đầu.
Sợi dây của Long nữ kia tuy dài, nhưng căn bản không quấn đến chỗ Ngao Ất.
—— Đây là Long nữ tương tư đơn phương, mà Ngao Ất chỉ có hảo cảm yếu ớt đối với nàng ấy.
Trong ba sợi tơ hồng của Ngao Ất, sợi tơ quấn đến Hạm Chỉ là dài nhất, mà sợi tơ của Hạm Chỉ cũng ló ra, nhưng hai cây dây đỏ đi nhầm phương hướng, vẫn chưa quấn quanh nhau.
Sợi tơ của Tiểu Công chúa Giao Nhân tộc là lợi hại nhất.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]