Chương trước
Chương sau
Đáng tiếc, bây giờ mình không cách nào nhắc nhở Long tộc, cũng không thể đi nhắc nhở Long tộc.

【 Để Long tộc và Tây phương tranh chấp, Thiên đình ngư ông đắc lợi, lại tạm thời suy yếu thực lực của Tây Phương giáo, ức chế dã tâm của Tây phương 】

Đây mới là chuyện mà Lý Trường Thọ phải làm.

Huống hồ, cũng không thể nói với Ngao Ất ——Long tộc các người nên cẩn thận tỉ mỉ bồi dưỡng tiên giao binh trong nhiều năm tháng.

Như vậy chỉ dẫn đến phản hiệu quả, khiến người khác nghĩ rằng Hải thần hắn bụng dạ khó lường.

Mặc dù, quả thật có chút tâm tư nhỏ...

Những Giao Long này cũng xem như bán Chân Long, đối với Long tộc vốn có một chút oán giận, tức giận vì bị Long tộc xem như chủ chiến tinh nhuệ sử dụng trong nhiều năm tháng.

Long tộc đối bộ tộc này “người pháp bảo” này cũng không tính là quá ưu đãi, thậm chí còn có chút khắc nghiệt, gặp phản phệ, thực sự đáp lại quả đắng cho Long tộc tự phụ tự mãn.

Muốn dùng tốt người pháp bảo, đầu tiên phải đối đãi tốt người pháp bảo.

Tất nhiên, Hữu Độc sư muội là ngoại trừ...

Lý Trường Thọ ở bên này tại nghĩ ngợi, Hữu Cầm Huyền Nhã vẫn luôn ở trong kết giới cảm ngộ, vào lúc này đột nhiên đứng dậy, quay người nhìn về phía Lý Trường Thọ.

Lý Trường Thọ lập tức dâng lên mười hai phần cảnh giác!

Phi thăng kết thúc?

Nhanh vậy sao?

Phía trước Không Hư chưởng môn Vô Ưu đạo nhân ho khan vài tiếng, nhẹ nhàng khoát tay, kết giới xung quanh Hữu Cầm Huyền Nhã lập tức tiêu tán.

Nàng xoay người, lập tức nhìn về phía Lý Trường Thọ, trên gương mặt xinh đẹp lạnh lùng lộ ra mấy phần mừng rỡ không kiềm chế được, "Trường..."

"Huyền Nhã sư điệt, thật đúng là phúc duyên tốt!"

"Huyền Nhã sư điệt lại trực tiếp đột phá đến Chân Tiên cảnh sơ kỳ!"

"Cơ duyên phi thăng, làm người khác phải ghen tị!"

Xung quanh lập tức có tiên nhân Độ Tiên môn, đệ tử xông tới, Lý Trường Thọ lại bất động thanh sắc, bắt đầu làm bộ có điều cảm ngộ, nhờ vào đó làm cho Hữu Cầm Huyền Nhã không thể nào tới gần được.

Thuận tiện chuẩn bị đưa tu vi của mình đột phá đến Quy Đạo cảnh cấp sáu...

Nhưng mà, Lý Trường Thọ chỉ mới bắt đầu “đột phá” được hai ngày, đáy lòng đột nhiên cảm thấy một tia khác thường.

Dường như có một tia đạo vận huyền diệu, muốn kéo hắn tiến vào mộng cảnh.

Cảm giác này cũng xem như hết sức quen thuộc...

"Thế nào? Có thể tìm ra được không?"

Thần Uy điện, trước Mộng Thiên nghi.

Nguyệt lão mặc chiếc áo bào đỏ, thân hình có chút gầy gò đang nhẹ giọng hỏi.

Vị kim giáp tiên quan quen thuộc kia đang đứng cạnh Nguyệt lão, dùng giọng điệu quen thuộc, mang theo mấy phần kiêu ngạo nhỏ của thần tiên ban đầu trên Thiên đình, nói một tiếng:

"Nguyệt lão đừng vội, chỉ là một tiểu đệ tử trong Độ Tiên môn, hắn còn có thể... ừm..."

Kim giáp tiên quan nói được nửa câu, đột nhiên nhớ tới lần trước gặp mặt đã giày vò nửa năm, trong nháy mắt khẩu khí đã yếu đi mấy phần.

Thần Uy điện phụ trách tiên quan có chút xấu hổ cười một tiếng, hơi ổn thỏa nói một câu:

"Lần này, chỉ cần hắn có thể vào mộng, chúng ta nhất định có thể liên hệ được."

Nguyệt lão khẽ gật đầu, cười miễn cưỡng đối với tiên quan, tâm sự có vẻ hơi nặng nề.

Nguyệt lão cũng không nghĩ tới, Huyền Đô đại pháp sư có thể đến Nguyệt Lão điện của mình hai lần liên tiếp trong vòng mấy ngày...

Nửa canh giờ trước, Đại pháp sư đến Nguyệt Lão điện của mình, nói rõ một nửa sự tình trước đây, chính là 【 sau này không cần vì Nhân giáo đạo thừa mà cố gắng đi thúc đẩy nhân duyên 】.

Nguyệt lão không khỏi có chút buồn bực...

Là tơ hồng của ông quấn không đủ chặt, hay là yêu cầu của Đại pháp sư thật sự quá cao... Tại sao lại phủ định toàn bộ cố gắng của ông trong nhiều năm như vậy?

Nhiều năm như vậy, ngậm đắng nuốt cay!

Ông luôn nghiêm ngặt tuân theo yêu cầu của Đại pháp sư, phát hiện Nhân giáo đạo thừa có hai tơ hồng đang thu hút lẫn nhau, rục rà rục rịch, trực tiếp ở bên cạnh lén lút thúc đẩy chuyện tốt của bọn họ.

Vì thế, Nguyệt lão vi phạm rất nhiều nguyên tắc của mình, chỉ cần thấy được trong mấy nhà tiên tông Nhân giáo, có người tương xứng đều dùng cây Tương Tư lén lút tết lại, xúc tiến sợi tơ hồng sinh sôi phát triển.

Cái gì “sư bá bá đạo yêu ta”, “trưởng lão quá hung mãnh”, “ta muốn để toàn bộ Hồng Hoang đều biết, toàn bộ linh thú quyển đều bị ngươi nhận thầu”, đó đều là những tiết mục nhân duyên khó gặp trong Hồng Hoang!

Thậm chí vì để cho đạo lữ trong Nhân giáo đạo thừa có thể càng quý trọng lẫn nhau, Nguyệt lão còn cho bọn họ an bài một sự mài dũa nho nhỏ trong nhân duyên, để tình cảm sâu đậm thêm, xúc tiến sự thấu hiểu hai bên phu thê.

Có khó khăn, phải dìu dắt nhau.

Không có khó khăn cũng phải tạo ra khó khăn để dìu dắt nhau!

Nhưng Đại pháp sư lại...

Đáy lòng Nguyệt lão yếu ớt thở dài, nhìn chằm chằm vào Mộng Thiên nghi.

Ta cũng không dám nói, ta cũng không dám hỏi, chỉ có thể thành thật nghe theo lệnh của Đại pháp sư, đi tặng chút đồ cho bạn vong niên Tiểu Trường Thọ của mình.

Cũng may, lần này Mộng Thiên nghi sáng lên rất nhanh, kim giáp tiên quan thầm thở phào nhẹ nhõm, cẩn thận từng li từng tí, đưa ra lời mời Lý Trường Thọ tiến vào mộng cảnh.

Lúc này trong hiện trường đại hội nguồn gốc tam giáo, Lý Trường Thọ đã bí mật căn dặn Hùng Linh Lỵ hộ quan cho hắn.

Bản thân hắn giả bộ đang đột phá, tinh thần lặng lẽ chìm vào trong mộng.

Chuyện báo mộng coi như bị người khác phát hiện cũng không sao.

Dù sao cũng bị bảo vật Thiên đạo trong Thiên đình báo mộng, Lý Trường Thọ có cớ nói không biết tại sao mình lại tiến vào mộng cảnh, lại lập ra một cái cớ thích hợp, cũng sẽ không có người nào hoài nghi.

Không lâu sau, Lý Trường Thọ nhìn thấy kim giáp tiên quan kia, không hiểu sao vẻ mặt người phía sau kia có chút... kích động nhỏ.

Tiên quan này vẫn không nói gì thêm, chỉ bảo Lý Trường Thọ đợi một lát, vội vàng đổi Nguyệt lão mặc một thân hỉ bào đi vào.

"Tiền bối." Lý Trường Thọ hướng về phía trước làm đạo vái chào, cười nói, "Đã lâu không gặp, gần đây có thuận lợi không?"

Nguyệt lão nghe vậy, đáy lòng không biết nên nói thế nào, chính là...

Thoải mái như vậy!

Bất luận là ai, nhìn thấy ông đều hô một tiếng Nguyệt lão, hỏi mấy câu nhân duyên, chỉ có đệ tử Nhân giáo vẫn chưa thành tiên này khi nhìn thấy, Nguyệt lão ông mới có thể gợi lại, bản thân mình là nam... tôn nghiêm của luyện khí sĩ!

Ngoại trừ tiên chức trên Thiên đình, Nguyệt lão ông vẫn là một luyện khí sĩ vất vả tu hành mấy vạn năm!

Nguyệt lão làm đạo vái chào tiêu chuẩn để hoàn lễ với Lý Trường Thọ, lộ ra nụ cười ôn hòa, giống như trưởng bối chiếu cố vãn bối nhà mình, cười nói:

"Trường Thọ, chúc mừng ngươi, được quý giáo Đại pháp sư thiên vị."

Nghe vậy, Lý Trường Thọ quả thực sửng sốt một chút...

Đại pháp sư trực tiếp công khai chuyện phong hắn làm Nhân giáo Tiểu pháp sư ở trong giới Thiên đình sao?

Hành động này không hề giống Nhân giáo một chút nào!

Cũng may, Nguyệt lão lấy ra một chiếc nhẫn loại trữ vật pháp bảo, lại cười nói:

"Đây là Đại pháp sư mệnh ta đưa đồ cho ngươi, hình như là mấy quyển công pháp.

Bây giờ ngươi chưa thành tiên, đã được Đại pháp sư truyền pháp, đây thật sự là chuyện trước giờ chưa từng có!"

Căng thẳng trong lòng Lý Trường Thọ khẽ buông lỏng xuống, cười “ngượng ngùng” với Nguyệt lão, mặc dù hiếu kỳ Đại pháp sư đã cho mình công phu gì, nhưng cũng không vội vàng xem xét.

Nhận lấy chiếc nhẫn, Lý Trường Thọ lại chào hỏi Nguyệt lão mấy câu.

Có thể là do Lý Trường Thọ thật sự có khí chất tiềm ẩn của “ca ca tri tâm trong Hồng Hoang”, không lâu sau, Nguyệt lão đã thở dài, trong lương đình trong giấc mộng, kể ra những chuyện phiền lòng của mình...

"Đại pháp sư đã ngừng đạo lữ chi phong rồi sao?"

Lý Trường Thọ nghe vậy thì đáy lòng vui mừng, cảm thấy hệ số an toàn về sinh mệnh mình trong nháy mắt đã tăng lên mấy trọng điểm!

“Đường đường là đại giáo tiên tông, xu hướng đạo lữ trong môn phái mặc dù là tùy tính tự nhiên, nhưng còn thể thống gì nữa!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.