Chương trước
Chương sau
Hả? Đại pháp sư không phải đã đi rồi sao, tại sao lại...

Trong đám người bên hồ, Lý Trường Thọ ngồi trên bồ đoàn, đáy lòng nghe một câu truyền âm kia.

“Ba vạn dặm phía đông, đợi ngươi trong rừng cây nhỏ.”

Đây chính là Đại pháp sư?

Đại pháp sư nhà mình không dây dưa như thế mới đúng, chẳng lẽ có người mô phỏng đạo vận của Đại pháp sư để dụ ông ấy ra ngoài sao?

Đáy lòng Lý Trường Thọ trầm ngâm hai tiếng, há miệng không nói ra được, dùng khẩu hình nói sáu chữ lớn:

“Kính, mong, truyền, thanh, cảm, ngộ.”

Trong ba vạn dặm bên ngoài, vào lúc này, Đại pháp sư mặc áo bào trắng đứng trong rừng cây nhỏ không nhịn được... cười ra tiếng.

Tiểu Trường Thọ này vẫn thú vị như vậy.

Sao vậy, chẳng lẽ cảm thấy, nếu có người giả mạo ông, ông sẽ không cảm nhận được, suy tính không ra sao?

Ngay lập tức, Huyền Đô đại pháp sư cũng ấp ủ một phen, bấm tay gảy nhẹ, gảy Thái Thanh đại đạo, giống như vung lên một dây cung vô hình, một tia gợn sóng theo tiếng rung của đại đạo, đã tới đáy lòng của Lý Trường Thọ, ngưng tụ thành một chữ lớn:

【 Ổn 】.

Lúc này Lý Trường Thọ mới tin chín phần rưỡi, cẩn thận suy tư một chút, nói một câu với Hùng Linh Lỵ đang ngồi đọc sách bên cạnh:

"Ngươi ngồi ở đây đừng đi loạn, ta đi bắt chút thịt rừng cho ngươi."

Hùng Linh Lỵ vội vàng gật đầu, nhìn Hải thần đại nhân với ánh mắt tràn đầy cảm kích.

Sau đó, Lý Trường Thọ đi tìm Chưởng môn nhà mình, đáy lòng cân nhắc một phen, lấy lý do là “Đáy lòng đệ tử có chút cảm ngộ, muốn ra ngoài đi dạo để cầu đột phá”, xin nghỉ.

Quý Vô Ưu nói phải để một chấp sự Chân Tiên cùng hắn rời khỏi hội trường đại hội, Lý Trường Thọ ngẫm nghĩ một lát rồi mời Tửu Ô sư bá cùng mình đi ra ngoài.

Ngay lập tức, Tửu Ô cưỡi mây, đợi Lý Trường Thọ, lặng lẽ từ một con đường nhỏ rời khỏi bồn cốc này.

Bởi vì ở đây hội tụ quá nhiều luyện khí sĩ, không tránh khỏi có người đi ra đi vào, hai người này cũng không gây nên sự chú ý của người bên cạnh.

Tửu Ô dẫn hắn bay ra mấy ngàn dặm, Lý Trường Thọ thấy ánh sáng trên Trắc Cảm thạch đã không còn nhấp nháy nữa, vì vậy tìm một cái cớ tách khỏi Tửu Ô trong chốc lát.

Lúc trở lại, đương nhiên người xuất hiện là một giấy đạo nhân kiểu mới.

Giấy đạo nhân Lý Trường Thọ này cười nói: "Đáy lòng đệ tử bộc phát cảm ngộ, hiện tại sẽ đả tọa ở nơi này, kính mong sư bá hộ trận."

"Vào trong." Tửu Ô mỉm cười gật đầu, bố trí một tầng trận pháp đơn giản xung quanh Lý Trường Thọ.

Sau đó, Tửu Ô tìm tảng đá lớn cao ba thước, nhảy lên đó ngồi xếp bằng, lẳng lặng thủ thủ quan cho Lý Trường Thọ.

Mà bản thể Lý Trường Thọ đã thi triển thổ độn, nhanh chóng chạy tới chỗ của Đại pháp sư.

...

Vừa mới gặp mặt, Huyền Đô đại pháp sư đã cười mắng:

"Ngươi trốn đông trốn tây như vậy là vì chuyện gì? Ra ngoài gặp ta cũng phí sức thế sao!"

Lý Trường Thọ xấu hổ cười một tiếng, nghiêm mặt nói: "Đệ tử tu vi nông cạn, tu đạo ngắn ngày, không đủ tích lũy... Bây giờ đang cầu sinh trong Hồng Hoang, không thể không ngụy trang thêm mấy tầng, như vậy mới có thể an tâm hơn một chút.

Nếu đệ tử này có thể có một môi trường vững chắc, cũng không cần tốn công phí sức như thế."

【 Những cái khác cứ mặc kệ trước đã, trước tiên điên cuồng ám chỉ một đợt! 】

Huyền Đô đại pháp sư mỉm cười gật đầu, tiện tay vung lên, một đám mây trắng dưới chân Lý Trường Thọ dâng lên, cười nói: "Chú ý cẩn thận một chút cũng không tệ, đi thôi, ta dẫn ngươi tới một nơi."

Lý Trường Thọ: ...

Bỏ đi, quả nhiên cơ duyên không thể cưỡng cầu được, thuận theo tự nhiên, để xem hậu sự.

Thiện dùng pháp bảo nhân giả, pháp bảo ưu tú tự biết người nên làm gì.

Lý Trường Thọ không hỏi Huyền Đô đại pháp sư muốn dẫn hắn đi đâu, chỉ đứng phía sau Đại pháp sư, mắt không quan sát khắp nơi, tai không nghe ngóng bát phương, đợi Đại pháp sư mở miệng phát biểu.

Có điều chỉ trong chốc lát, Lý Trường Thọ cảm nhận được đã qua sông núi lớn, cúi đầu nhìn xuống, đã ở trên sóng biển mênh mông...

"Sắp đến rồi." Huyền Đô đại pháp sư cười khẽ, nhân lúc nước biển không để ý, dẫn Lý Trường Thọ không có chút tiếng động hạ xuống biển, đi sâu xuống dưới biển.

Lúc này Lý Trường Thọ đã sáng tỏ, có thể kinh động đến Đại pháp sư, có lẽ là chuyện của Long tộc.

Mà Đại pháp sư dẫn mình tới đây, có lẽ là... là muốn để tiểu đệ tử như hắn ra tay, bản thân Đại pháp sư không lộ tung tích, không dính nhân quả.

Chuyện này...

Sao có thể được?

Đây không phải uổng phí hết sức chiến đấu cao cấp phe mình sao?

Đáy lòng Lý Trường Thọ âm thầm tính toán, nghĩ đến lát nữa phải lừa dối, khụ, thuyết phục như thế nào để cho Đại pháp sư ra tay, mà chính mình chỉ làm người vô hình.

Cùng lúc đó, Lý Trường Thọ cũng bắt đầu làm chuẩn bị, kiểm tra mấy bộ át chủ bài, giấy đạo nhân, trận cơ loại nhỏ, độc đan độc phấn, một con rồng quàn linh cữu và mai táng mà mình thường dùng trong đấu pháp...

Để tránh đến lúc đó từ chối không được, chính mình sẽ luống cuống tay chân.

Xung quanh lưu quang huyễn ảnh, kỳ ảnh trong biển Lý Trường Thọ cũng không lòng dạ nào để thưởng thức, qua một lúc sau, đã đợi được câu nói đó của Đại pháp sư:

"Đến rồi."

Lý Trường Thọ ngẩng đầu nhìn lên, lúc này mới phát hiện, bọn họ đã tới đại thành trong biển.

Biển sâu giống như một màn sân khấu thâm thúy, một tòa “hòn đảo” lơ lửng trên miệng núi lửa dưới đáy biển, cách mặt biển khoảng ngàn trượng.

Đáy biển bên dưới cuồn cuộn dung nham, tiên đảo phía trên được tường sáng đại trận bao bọc; mà ánh sáng của tường đại trận này chiếu xuyên qua mấy trăm dặm hải vực ở gần đó, có thể nhìn thấy từng bầy sinh linh đang nô đùa trong biển sinh linh ở gần đó.

Tiên thức của Lý Trường Thọ đảo qua, trong đại trận hộ thành này đang có một trận hỗn loạn nhỏ.

Đại khái mấy trăm tên phản quân Hải tộc đang bị binh tướng Hải tộc cùng mặc giáp trụ trên người vây quét, hiển nhiên hỗn loạn lần này sẽ bị trấn áp.

Nơi này có rất nhiều Hải tộc thiên hình vạn trạng sinh sống.

Có sinh linh mở linh trí trong nước biển, còn duy trì nguyên bản hải mã, hải ngư, hải lừa, đủ loại hình thể, cũng có những con đã biến hóa tiếp cận Nhân tộc đạo khu, phần lớn giữ lại các đặc thù quai hàm, vảy, đuôi, vây cá.

Còn có rất nhiều hình thù kỳ quái hơn, mượn biến hóa chi đạo, vượt qua phân chia chủng tộc, tạo ra những sinh linh kỳ quái...

Lý Trường Thọ cũng gặp được một số Giao nhân xinh đẹp, chuyến này cũng xem như mở rộng tầm mắt.

—— Giao nhân là đại tộc trong Hải tộc, có quan hệ vô cùng mật thiết với Long tộc.

Hai người đứng trong nước biển, quanh người Đại pháp sư lưu chuyển một chút đạo vận, che lấp hành tung của hai người.

"Đại pháp sư." Lý Trường Thọ nói khẽ, "Trước đây đệ tử đã dùng thân phận Nam Hải Hải thần để dâng tấu, báo cáo chuyện thu phục Long tộc lên Thiên đình cho Ngọc đế bệ hạ, cũng được Ngọc đế bệ hạ cho phép rồi."

"Ừm, làm rất tốt."

Huyền Đô đại pháp sư cười khẽ gật đầu, "Đợi lát nữa rồi nhìn xem, ta chỉ suy tính ở đây sẽ phát sinh một số việc, cần ngươi hiện thân giải cứu.

Xem bộ dạng này, chúng ta đến hơi sớm rồi."

Lý Trường Thọ nghe vậy, đáy lòng không ngừng cảm khái.

Đây là tu vi ở mức độ nào? Thôi diễn chi đạo như thế nào? Đại pháp sư thật sự có thể biết trước hay sao?

Bắp đùi này phải ôm chặt mới được!

Hai người đợi đại khái nửa canh giờ, phản loạn trong đại thành kia đã bị trấn áp, nhưng Lý Trường Thọ bén nhạy bắt được, hình như trong thành này vẫn còn ẩn giấu một luồng ám lưu.

Hơn nữa, cảm giác này, Lý Trường Thọ hết sức quen thuộc...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.