🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lần này Đông Mộc Công mang đến rất nhiều quà ban thưởng, từ bảo tài, linh đan, đến tiên thảo, tiên quả, còn có một ít trân bảo tơ lụa bề ngoài hào nhoáng, dùng để trang trí phủ đệ, động phủ cũng không tệ.



Lý Trường Thọ từ phía xa xa cúi đầu với cửu trọng thiên khuyết, cảm tạ đã Ngọc đế ban thưởng, sau đó lấy hai bảo nang trong đó ra, đưa cho Đông Mộc Công.



Đông Mộc Công khoát khoát tay, lần này ngay cả nửa câu khách sáo cũng không nói, chỉ lo thở dài...



"Mộc Công... ngài làm sao vậy?"



"Ta, ta!"



Đông Mộc Công há miệng nhưng không nói gì, ngửa đầu khẽ hít một hơi, "Ta không thể nói!"



Lý Trường Thọ cau mày nói: "Là do đại đạo lời thề trói buộc sao?"



"Haizz!" Đông Mộc Công lắc đầu, ngồi trên chiếc ghế bên cạnh, ngửa đầu thở dài, "Một đời anh danh! Bần đạo một đời anh danh mà!"



Khóe miệng Lý Trường Thọ co quắp một trận, cau mày nói: "Mộc Công, ngươi không cần phải nói, nếu ta đoán được đúng rồi, ngươi không cần nói, đứng im ở đó.



Mộc Công chính là lúc đến nơi này đã gặp phải hai cao thủ?"



Đông Mộc Công lập tức đứng yên như đầu gỗ.



Lý Trường Thọ đưa tay vuốt vuốt mi tâm, đáy lòng hiện ra một chút hình ảnh...



Đông Mộc Công đường làm quan rộng mỡ, ăn lẩu hát ca, bỗng nhiên bị người đánh cho bất tỉnh, lúc tỉnh lại quần áo đã không còn chỉnh tề...



Hả, không phải kịch bản này chứ.



Lý Trường Thọ đứng dậy,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-that-qua-vung-vang/2293553/chuong-324.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.