Mà Vong Tình thượng nhân và mấy vị trưởng lão, lại đến bên cạnh Quý Vô Ưu, lộ ra vẻ mặt lo lắng nói điều gì đó...
"Thật tốt nha."
Tửu Cửu ôm hồ lô lớn, khuôn mặt ửng đỏ, nhìn Hữu Cầm Huyền Nhã trong tầng kết giới, nhẹ giọng cảm khái.
Ba con người ăn hàng trong Tiểu Quỳnh phong, khụ, Tam tiên tử của Tiểu Quỳnh phong, cuối cùng lại có một người thành tiên, hiện tại chỉ còn lại mình Tiểu Linh Nga!
Nhưng Tửu Ô ở bên cạnh chắp tay ở phía sau đi tới, truyền thanh với Tửu Cửu: "Tốt cái gì! Ngẫm lại chính mình đi hảo sư muội của ta!"
Tửu Cửu chớp mắt, truyền âm đáp lại Ngũ sư huynh một câu: "Chuyện này có cái gì không tốt? Huyền Nhã đã thành tiên, còn phi thăng."
"Nhưng ngươi không nghe thấy nàng gọi cái gì sao?"
"Gọi... ôi chao?"
Cuối cùng Tửu Cửu cũng phản ứng lại, đôi mắt to kia chớp chớp, lập tức cười cong cong như trăng lưỡi liềm...
"Hắc hắc hắc, chẳng lễ Huyền Nhã có ý với Tiểu Thọ Thọ sao?
Nếu có ý, Tiểu Linh Nga yêu thích Tiểu Thọ Thọ, hiện tại Huyền Nhã cũng công khai bày tỏ, woa...
Chẳng lẽ Tiểu Linh Nga phải đánh nhau với Huyền Nhã sao?"
Tửu Ô không nhịn được một tay nâng trán, cười khổ tiếp tục truyền âm:
"Ta nói này Tiểu Cửu, chẳng lẽ ngươi không phát hiện ra, ngươi đối với Trường Thọ sư điệt cũng có chút... có chút không giống bình thường sao?"
"Haizz, Ngũ sư huynh, huynh hiểu lầm rồi." Tửu Cửu khoát tay, truyền thanh nói: "Trước đó Tứ sư tỷ đã nhắc đến việc này, ta vẫn ở chỗ của Tiểu Thọ Thọ náo loạn chê cười.
Về sau ta mới nghĩ rõ, Ngũ sư huynh và Tứ sư tỷ cả ngày suy nghĩ méo mó, trong đầu chỉ nghĩ những chuyện tình chàng ý thiếp kia, không suy nghĩ lệch lạc mới là lạ!
Ta tới Tiểu Quỳnh phong là đi uống rượu ăn thịt làm đan dược, đạo lữ với ta mà nói cũng không phải là thứ thiết yếu gì, hơn nữa ta cũng ỷ lại với Tiểu Trường Thọ, giống như là... ừm... tửu đồ chung tình với cất rượu.
Tu tiên nhiều tịch mịch, có người theo ta giải buồn là đủ rồi."
Tửu Ô lập tức á khẩu không trả lời được, nhìn tiểu sư muội nhà mình.
Ánh mắt Tửu Cửu ngược lại vô cùng trong suốt, khóe miệng tươi cười cũng có chút nhẹ nhõm.
"Chính là như vậy?"
Tửu Ô nhíu mày hỏi một câu, đang định tiếp tục hỏi Tửu Cửu, đột nhiên cảm nhận được ngọc phù truyền tin đang không ngừng nhảy lên.
Đường dây riêng của phu nhân, sao dám không nhìn chứ!
Tửu Ô cầm ngọc phù truyền tin trong tay, trong đó một tia tiên thức chui vào tâm hải, hóa thành mấy câu nói.
Thấp đạo nhân không khỏi ngẩn ra.
Tửu Cửu thấy thế thì liếc mắt, cũng không có nhiều phản ứng với Ngũ sư huynh nhà mình, tiếp tục nhìn Hữu Cầm Huyền Nhã đang ngày càng thanh tú, trong đầu đã bắt đầu hiện ra một vở kịch ba người.
—— Kiểu mặc quần áo này.
Không lâu sau, mấy tên Nhân giáo Kim Tiên cùng nhau đến tìm Chưởng môn Quý Vô Ưu của Độ Tiên môn, nói chuyện “lồng chim” độ kiếp của Hữu Cầm Huyền Nhã.
Quý Vô Ưu ho nửa ngày, lại không nói ra nguyên do vì sao lại vậy.
Vong Tình thượng nhân lập tức truyền âm hỏi ý trưởng lão, chấp sự trong môn phái, không ít người bấm ngón tay suy tính, nhưng không suy tính ra người nào có thể làm ra lồng chim ngăn cản thiên kiếp.
Nhưng trước đây lồng chim pháp gia đã từng xuất hiện khi Tề Nguyên độ kiếp, có chấp sự Chân Tiên trong môn phái đi theo lập tức nhớ ra, đi tìm Vong Tình thượng nhân bẩm báo việc này.
"Tiểu Quỳnh phong?"
Vong Tình thượng nhân khẽ nhíu mày, gần đây tình huống khác thường trong Tiểu Quỳnh phong thật sự ngày càng nhiều.
Đúng lúc này, Tửu Ô vội vàng từ bên cạnh chạy đến, hô lên: "Sư phụ! Đệ tử biết lai lịch của lồng chim kia!"
"Nói thử xem."
Tửu Ô vội vàng truyền âm: "Lồng chim đó là một vị Chân Tiên trưởng lão trong môn phái đã để lại trước khi đi về cõi tiên, năm đó vị trưởng lão này, tuổi thọ đã tới hạn, nhưng không có đệ tử dưới gối, tiên lực suy yếu không thể cầm cự, giống như một lão ông phàm nhân.
Mấy tháng trước khi đi về cõi tiên, Lý Trường Thọ, đệ tử của Tiểu Quỳnh phong được Bách Phàm điện sai bảo hầu hạ, trước khi trưởng lão rời đi, đã để lại cho Trường Thọ sư điệt một môn thần thông Cắt Giấy Thành Người, và cách làm ra bảo vật lồng chim pháp gia này.
Nhưng bảo vật này làm như thế nào, chúng ta thật sự không biết.
Cuối cùng vật này chỉ còn lại hai cái, là Trường Thọ sư điệt để lại cho bản thân hắn và sư muội hắn..."
Vong Tình thượng nhân lộ ra vẻ mặt giật mình.
Tửu Ô nói, đương nhiên là nửa thật nửa giả.
Thần thông Cắt Giấy Thành Người của Lý Trường Thọ chính là có được từ vị trưởng lão vì đại nạn mà về cõi tiên, lúc này cũng chỉ đẩy nồi lồng chim pháp gia qua đó.
Thuận tiện làm nền cho việc sau này truyền thần thông Cắt Giấy Thành Người cho Linh Nga.
Vong Tình thượng nhân bấm ngón tay suy tính, rất nhanh đã gật đầu, đi về phía mấy vị Kim Tiên đang hàn huyên bên kia, thì thầm mấy câu với Chưởng môn.
Rất nhanh Quý Vô Ưu đã nói với bên ngoài, lồng pháp trong môn phái không có phương pháp luyện chế, chính là một vị trưởng lão đã đi về cõi tiên để lại, lúc này chỉ còn hai cái cuối cùng, là trưởng lão kia tặng cho đệ tử tự thân sử dụng.
Mấy vị Kim Tiên đi cầu bảo vật lộ ra vẻ mặt tiếc nuối, cũng không cưỡng cầu, đồng loạt cáo từ.
Quý Vô Ưu còn chưa nhập tọa, lại có Kim Tiên đến đây...
Chỉ có điều trong nửa ngày, lục tục có vài chục nhà tam giáo đạo thừa đến đây hỏi chuyện lồng chim pháp gia.
Chưởng môn Quý Vô Ưu mệt mỏi ứng phó, dứt khoát lập một thẻ gỗ, phía trên viết rõ ràng lồng chim kia không phải trong mông phái Độ Tiên môn luyện chế, mà là một bảo vật thượng cổ do vị trưởng lão lưu lại, bọn họ không có phương pháp luyện chế...
Như vậy mới miễn cưỡng ổn định cục diện.
Nhưng mà phiền phức liên quan đến việc này vẫn chưa tính xong.
Chúng đệ tử tiến vào bảo đồ tổng cộng đã bảy ngày, phần lớn yêu thú, hung thú trong bảo đồ đã bị tiêu diệt sạch, phần lớn bảo vật được cầm lấy, lần này khâu “đệ tử đấu pháp” chỉ có một kết thúc như thế.
Tam giáo hòa hòa khí khí, không tiện xếp hạng, phân cao thấp, xử lý như vậy đúng là vô cùng cao minh.
Mấy ngày sau, Lý Trường Thọ và Hùng Linh Lỵ tiếp tục ẩn trốn.
Huyền Đô đại pháp sư đã đi rồi, Hữu Cầm Huyền Nhã trừ yêu, độ kiếp, phi thăng, đã cho bọn họ Độ Tiên môn cùng Nhân giáo đạo thừa danh tiếng lẫy lừng, “Nhân giáo dương oai” mà Đại pháp sư bàn giao cũng coi như nộp một bài thi đạt tiêu chuẩn.
Bọn họ quả thực không cần làm gì nhiều.
Mấy ngày nay, Lý Trường Thọ ở trong bảo đồ không ngừng phân tích, phân tích lần này lồng chim pháp gia bị bại lộ ngoài ý muốn, sẽ mang đến cho mình những ảnh hưởng gì.
Tính tới tính lui, Lý Trường Thọ vẫn chưa phát hiện quá nhiều nguy hiểm, cùng lắm sẽ có người làm khó, gặp chiêu phá chiêu có thể tự hóa giải.
Phía sau Độ Tiên môn có thân ảnh Đại pháp sư, cũng không phải ai cũng dám động.
Đợi đến ngày thứ bảy, Xiển giáo Phúc Đức kim tiên Vân Trung Tử ra tay một lần nữa, chúng đệ tử được bảo đồ thu vào trong, từng người trở về vị trí ban đầu của mình.
Lý Trường Thọ và Hùng Linh Lỵ vừa đứng vững, Tửu Ô đã đi tới, dẫn hắn đi tìm Chưởng môn Vô Ưu đạo nhân...
Quý Vô Ưu ho khan vài tiếng, nhìn chằm chằm Lý Trường Thọ, truyền âm hỏi:
"Lồng chim kia là ngươi sợ dính nhân quả sao?"
"Vâng." Lý Trường Thọ xoay chuyển tâm niệm, rất nhanh đã gật đầu đáp lại.
Quý Vô Ưu trầm ngâm vài tiếng, truyền âm nói: "Sau đó nhất định phải nói, ngươi chỉ còn lại hai cái, trừ ngươi và sư muội của ngươi, không nên để bất kỳ người nào dùng."
Đáy lòng Lý Trường Thọ thở dài, thấp giọng nói: "Đa tạ chưởng môn bảo vệ."
Quý Vô Ưu lạnh nhạt nói: "Ngươi là đệ tử trong môn phái của bần đạo, đây là chuyện nằm trong bổn phận thôi.
Lát nữa tam giáo tiên nhân vừa đi, chắc chắn sẽ có người đến đây sinh sự, hung hăng càn quấy, đến lúc đó... Ngươi cứ nhìn ánh mắt bần đạo mà làm việc."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]