Chương trước
Chương sau
“Con đường phía trước đợi ngươi, đợi ngươi, ngươi…”

Đợi em gái ngươi đó!

Lôi quang tàn sát bừa bãi trên không trung, quang điện bay loạn xạ, sóng xung kích đầy trời, dưới cái nhìn của Lý Trường Thọ, hoàn toàn chính là một đợt sóng độc bạo phá!

Để đáp lại, Lý Trường Thọ chắp tay, quay người thi triển thổ độn.

Tạm biệt, cáo từ, sau này đừng gặp lại!

Tặng lồng chim pháp gia cho Hữu Cầm Huyền Nhã dùng trong việc độ thiên kiếp, xem như Lý Trường Thọ làm sư huynh, cho một chút ban thưởng cho Hữu Cầm Huyền Nhã, trong việc dẫn dụ đạo vận Thánh Nhân vào ngày đứng trước tượng Thánh Nhân hôm đó.

—— Lý Trường Thọ cảm thấy, chính mình có thể được được Thánh Nhân nhìn quen mắt, không thể không liên quan đến chuyện này.

Bây giờ đại lão tam giáo đã đến non nửa, mấy trăm nhà tam giáo tiên tông ở nơi này hội tụ, Hữu Cầm Huyền Nhã dựa vào lồng chim pháp gia mạnh mẽ chống đỡ lượt thiên kiếp thứ nhất, bản thân đã làm cho hắn chịu đựng sự nguy hiểm lớn.

Nhưng Lý Trường Thọ cũng không ngại điểm này.

Đây là suy nghĩ không chu toàn lần trước, lúc tặng lồng chim pháp gia cho Hữu Cầm Huyền Nhã, chưa thể cân nhắc đầy đủ tình hình lúc này, điều này thuộc về thất sách của hắn, không thể trách Hữu Cầm Huyền Nhã được.

Trọng điểm là này muội tử độ kiếp thì độ kiếp, không có việc gì thì nhắc hai chữ “Trường Thọ” làm gì!

Hắn là huynh đệ với Thiên đạo sao? Nhìn mặt mũi hắn, uy lực của thiên kiếp có thể yếu đi mấy phần?

Đáy lòng Lý Trường Thọ xoắn xuýt một trận, thổ độn đi không nhanh không chậm, lại đi tới nửa đường, lại âm thầm sờ soạng trở về.

Vẫn còn việc phải căn dặn Hữu Cầm Huyền Nhã, nếu không mình chỉ sợ thật sự sẽ gây nên phiền phức.

Logic này hơi xoắn xuýt:

【 Lồng chim pháp gia có thể mạnh mẽ chống đỡ một đợt thiên kiếp, hơn nữa ngày hôm nay Hữu Cầm Huyền Nhã đã đi làm mẫu, Thiên đạo cũng đáp ứng việc này.

Nếu lồng chim pháp gia tác động đến Hồng Hoang, xác suất độ kiếp thành công có lẽ cũng bởi vậy mà lớn hơn rất nhiều, năm này tháng nọ, số lượng tiên nhân cũng sẽ tăng hơn rất nhiều, biến số trong thiên địa cũng sẽ lớn hơn rất nhiều.

Điều này có lẽ sẽ dẫn đến lượng kiếp tới trước thời hạn, hơn nữa uy lực lại tăng cường.

Đến lúc đó, Lý Trường Thọ tác giả của máy gian lận • “lồng chim pháp gia”, chắc chắn sẽ gánh chịu sự liên lụy của nhân quả! 】

Thứ này chỉ có thể sử dụng cho vòng tròn nhỏ xung quanh mình.

Đáy lòng Lý Trường Thọ cẩn thận châm chước, thử thôi diễn mạch não của Hữu Cầm Huyền Nhã một chút, sau đó chuẩn bị từ ngữ để thuyết phục.

Cùng lúc đó, hắn đã âm thầm truyền âm với Hùng Linh Lỵ, bảo nàng trốn ở góc xa xa nào đó sau đó chính mình sẽ đi tìm nàng tụ hợp...

Lúc này tất nhiên có một lượng lớn tiên thức đang nhìn chằm chằm Hữu Cầm Huyền Nhã, Lý Trường Thọ vẫn chưa tới gần, chui ra từ trong rừng trúc cách đó hai mươi dặm.

Cùng giống như rất nhiều luyện khí sĩ cùng thế hệ, Lý Trường Thọ đứng chắp tay, nhìn chằm chằm lên không trung vừa trải qua lôi kiếp, Hữu Cầm Huyền Nhã đang đắm chìm trong tiên quang, từ phàm khu hóa thành tiên linh chi thể.

Giờ phút này Hữu Cầm Huyền Nhã giống như rơi vào một cảnh giới huyền diệu nào đó, lập tức muốn nhắm mắt ngưng thần...

Phi thăng?

Lý Trường Thọ nhíu chặt mày, kiên nhẫn đợi một lát, đợi Hữu Cầm Huyền Nhã mở mắt ra tìm kiếm tung tích của mình, rồi mới dùng tiên thức truyền âm, căn dặn nàng mấy câu:

"Sư muội, nếu đáy lòng ngươi có cảm ngộ, lát nữa lập tức đả tọa tại chỗ tu hành, tiên nhân bên ngoài sẽ kéo ngươi ra ngoài.

Nếu có người hỏi lồng chim kia, ngươi cứ nói là ta tặng cho.

Vật này ta tìm kiếm trong cổ tịch nội môn, vốn chỉ có một ít, bây giờ chỉ còn hai cái, vật này liên lụy nhân quả quá lớn, nếu truyền ra ngoài thì hậu quả khó mà lường được.

Tất nhiên, ngươi cũng đừng suy nghĩ quá nhiều, vi huynh chỉ là nể tình tình nghĩa đồng môn của ngươi và ta, cũng không phải là hy vọng điều gì với ngươi, mới cho ngươi một pháp khí như thế.

Mau mau cảm ngộ đi, đối với ngươi mà nói, có lẽ đây là một cơ duyên tốt đẹp."

Hữu Cầm Huyền Nhã nghe vậy, ánh mắt lập tức lấp lóe, tiên thức vừa ngưng tụ được nhanh chóng tìm thấy tung tích của Lý Trường Thọ...

Lý Trường Thọ khẽ gật đầu, quay người đi ra khỏi rừng trúc.

Lần này, bốn chữ “tình nghĩa đồng môn” đã trực quan biểu lộ thái độ của mình.

Hắn cũng không tin, Hữu Cầm Huyền Nhã vẫn có thể có bất kỳ hiểu lầm nào!

Trên không trung, toàn thân Hữu Cầm Huyền Nhã tỏa ra ánh sáng nhạt óng ánh, bước ra mấy bước trên con đường tươi đẹp này, tiên thức đưa mắt nhìn bóng lưng Lý Trường Thọ, đáy lòng yếu ớt thở dài...

“Bóng lưng sư huynh đều hào hiệp như thế, đưa vật quý giá như thế cho ta dùng, lại không muốn được hồi báo.

Mà ta vẫn đang nghĩ, nên làm thế nào mới có thể báo đáp ân đức sư huynh đã cho ta lồng chim này để né tránh thiên kiếp.

Sau này, chỉ lấy tướng mệnh báo ân.”

Hữu Cầm Huyền Nhã làm đạo vái cháo về phương hướng Lý Trường Thọ rời đi, sau đó nhắm mắt ngồi xếp bằng trên mây, kèm theo những nhạc tiên êm tai dễ nghe, tiến vào cảnh giới ngộ đạo.

Phi thăng.

Cùng lúc đó, đáy lòng Lý Trường Thọ đã không ngừng suy nghĩ.

Nói không chừng bên ngoài đã có tiên nhân đi tìm Chưởng môn của bọn họ rồi...

Vật có thể mạnh mẽ chống lại lượt thiên kiếp thứ nhất, quả thực đủ làm cho đại tiên tông kéo xuống thể diện xuống, đi tìm Độ Tiên môn trao đổi, khẩn cầu.

Lúc này trong bảo đồ của mình cũng không có cách ra ngoài ứng đối...

Lúc trước sư phụ độ kiếp, dưới ánh nhìn chăm chú của nhiều người, sử dụng lồng chim pháp gia, tất nhiên mấy chấp sự, trưởng lão trong môn phái cũng biết chuyện này.

Việc trước mắt, chỉ có thể dựa giấy đạo nhân thông báo cho Linh Nga, bảo Linh Nga cầu kiến Tửu Thi, rồi thông qua Tửu Thi liên lạc với Tửu Ô sư bá...

Nói thì làm ngay, tinh thần Lý Trường Thọ khẽ nhúc nhích, nhất tâm nhị dụng, giấy đạo nhân giấu bên cạnh sư muội trong nháy mắt được mở ra.

Nhưng mà giấy đạo nhân vừa mở ra, Lý Trường Thọ đã nghe thấy tiếng nước ào ào, và bài hát dân gian mà Linh Nga thường hát khi tắm rửa...

Việc gấp phải xem tình huống, Lý Trường Thọ cũng không kịp tránh khỏi hiềm nghi.

"Sư muội!"

Giấy đạo nhân truyền âm hô một câu, Linh Nga lập tức khẽ run rẩy, đầu rút vào trong thùng nước, dâng lên mấy bọt khí ùng ục ục liên tục.

Một lát sau, Linh Nga đã mặc chỉnh tề, vội vàng đóng mấy tầng trận pháp xung quanh nhà cỏ lại, dùng pháp lực sấy khô mái tóc dài, vội vàng bay tới Phá Thiên phong.

...

Mặt khác...

Đợi dị tượng xung quanh Hữu Cầm Huyền Nhã tiêu tán, một chùm kim quang tự thiên ngoại bay đến, đánh vào người Hữu Cầm Huyền Nhã.

Kim quang này vẫn chưa quấy nhiễu nàng, đưa nàng trực tiếp từ thu vào trong bảo đồ càn khôn đặt ở khu vực nhập tọa của Độ Tiên môn...

Ngay lập tức, nhóm người Độ Tiên môn xông tới.

Nhưng Chưởng môn Quý Vô Ưu nhanh chóng điểm ra một tầng kết giới, bảo vệ Hữu Cầm Huyền Nhã ở trong đó.

"Đừng làm nàng hoảng sợ, nàng đang ở trong cơ duyên của mình."

Có trưởng lão cười nói: "Đây chính là phi thăng, nói không chừng Huyền Nhã có thể nhất cử đột phá Nguyên Tiên cảnh, bước vào hàng ngũ Chân Tiên."

"Hữu Cầm sư điệt thật lợi hại."

"Sau khi trở về sẽ khen ngợi ngươi thật tốt mới được."

"Nói đến Hữu Cầm sư điệt và Trường Thọ sư điệt... chậc."

"Chậc chậc chậc..."

Tinh thần mọi người càng phấn chấn hơn, cũng nghĩ đến lúc Hữu Cầm Huyền Nhã đối mặt với đạo thiên kiếp thứ tám, dưới ánh nhìn chằm chằm của vạn chúng đã “tuyên cáo” một câu kia.

Bọn họ không biết giáo chúng hai nhà đại giáo tiên tông có hiểu hay không.

Nhưng nhóm người Nhân giáo tiên tông thịnh hành đạo lữ chi phong, sao có thể không nghe ra, đây là lúc Hữu Cầm Huyền Nhã đang đối mặt với sinh tử, đã thốt lên những lời tuyên ngôn đạo lữ trong lòng mình?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.