Mới vừa rồi còn cho là Hữu Cầm Huyền Nhã chỉ là chợt có cảm ngộ, nhìn bộ dạng lúc này của nàng dường như muốn đột phá một cảnh giới.
Hữu Cầm Huyền Nhã vốn đang ngồi xếp bằng trên mặt đất, giờ phút này đang từ từ lơ lửng, một luồng tiên linh khí vờn quanh người, từng đóa từng đóa hoa sen sáu cánh, từ trong cơ thể nàng chậm rãi bay ra.
Sáu cánh…
Lý Trường Thọ lập tức cảm giác… có hơi kém.
Không đạt được chín cánh, ít nhất cũng nên được bảy cánh, tám cánh, như vậy mới tính là căn cơ vững vàng.
Không đúng, không chỉ là đột pháp.
Hình như vẫn là liên tục đột phá, trực tiếp độ kiếp.
Lý Trường Thọ suy tư trong chốc lát, đã có quyết định, truyền thanh với Hùng Linh Lỵ nói:
“Linh Lỵ, ra bên ngoài trăm trượng, hô to với xung quanh là nơi này có người sắp độ thiên kiếp thành tiên, để bọn họ tránh xa một chút.”
“Ồ!”
Hùng Linh Lỵ vác đại chùy chạy tới chỗ xa xa, chạy được hai bước lại quay đầu nhỏ giọng hỏi một câu: “Biểu huynh, là kêu ở một phương hướng sao?”
“Lát nữa ta sẽ lập đại trận ở chỗ này, ngươi ở viền đại trận chạy vài vòng, liên tục la lên là được.”
“Ai, hiểu rồi.”
Hùng Linh Lỵ khiêng đại chùy nhanh chóng chạy đi.
Bây giờ nàng đã là luyện khí sĩ, nhập môn tu hành, đương nhiên biết tầm quan trọng của thiên kiếp đối với luyện khí sĩ.
Mặc dù Hùng Linh Lỵ cảm thấy mình không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-that-qua-vung-vang/2293529/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.