Bên ngoài bảo đồ, trên mây, Đại pháp sư tạm dừng sự ảnh hưởng đối với bảo đồ càn khôn.
Ông cũng không phải cố ý làm khó Trường Thọ, chỉ đang mưu đồ, để cho Lý Trường Thọ nổi danh sáng chói trong đại hội nguồn gốc tam giáo, vì Lý Trường Thọ mà trải đường tiến vào Đâu Suất cung.
Mà lúc này, vị Nhân giáo Đại sư huynh này đã bắt đầu suy tư lại một vấn đề...
“Nguyên nhân khiến cho Lý Trường Thọ cẩn thận như vậy, không ngừng trốn tránh là thứ gì?”
Chẳng lẽ có người âm thầm ức hiếp đệ tử Nhân giáo chúng ta?
Ánh mắt của Huyền Đô đại pháp sư vẫn vô cùng bình tĩnh như cũ, ngồi ở đó bấm ngón tay suy tính.
Tiểu Trường Thọ có lão sư ra tay che lấp thiên cơ, bản thân mình suy tính không ra kết quả gì, nhưng chỗ Độ Tiên môn của hắn có thể tùy ý thôi diễn...
Lách qua Lý Trường Thọ, quan sát nhân sinh ngắn ngủi bên cạnh Lý Trường Thọ, có thể có được một số đáp án.
Ngay lập tức, Huyền Đô tĩnh tâm ngưng thần, ngón tay nắm lại, lòng bàn tay có hư ảnh Thái Cực đồ lưu chuyển.
Rồi sau đó thiên cơ hiển lộ ra:
Độ Tiên môn gần ba trăm năm gặp nạn duy nhất chính là lần cao thủ nào đó trong Tây Phương giáo âm thầm mưu tính, dùng khôi lỗi tập kích sơn môn.
“Việc này thật sự có thể ảnh hưởng lớn đến hắn như vậy sao?”
Đáy lòng Huyền Đô đại pháp sư hơi suy tư, rất nhanh đã có quyết định, tiếp tục ra tay thăm dò, chỉ là phương pháp sẽ không đơn giản như lúc trước.
Ông muốn làm khảo sát toàn bộ đối với Lý Trường Thọ.
Ngay lập tức, dưới đáy lòng Huyền Đô đại pháp sư đã nhanh chóng thiết lập từ kịch bản này sang kịch bản khác, âm thầm bắt đầu...
Bài kiểm tra nhỏ của “đẳng cấp cao nhất trong Nhân giáo”!
Đợt thứ nhất:
Mấy tên Luyện khí sĩ nhất mạch Tiệt giáo đang liên thủ vây công một con yêu thú, trên lưng yêu thú có một thần chùy được lôi điện màu tím bao quanh, bản thân yêu thú đã thoi thóp rồi.
Mấy tên luyện khí sĩ này đã tiến vào giai đoạn mặt ngoài khiêm nhượng, nhưng trong miệng thì nói "ngươi cầm đi", "ngươi lấy đi".
Bỗng nghe thấy tiếng sấm nổ vang, thần chùy màu tím dung nhập vào trong cơ thể yêu thú, trong nháy mắt con yêu thú này đã bùng phát yêu lực!
Mấy tên luyện khí sĩ này thấy thế, ngược lại phản ứng nhanh chóng lập tức cướp đường chạy trốn, bọn họ nghe thấy một tia truyền âm mơ hồ bên tài, chỉ dẫn bọn họ trốn về phía chỗ ẩn thân của Lý Trường Thọ và Hùng Linh Lỵ.
Lý Trường Thọ đã sớm quan sát nơi này, lập tức từ mộc độn đổi thành thổ độn, truyền âm với Hùng Linh Lỵ.
Hùng Linh Lỵ vừa gặm xong hai cánh gà vô cùng lớn, lập tức giơ xiên đất đứng lên, dựa theo lời căn dặn của Lý Trường Thọ, ở trong rừng ẩn núp, chuẩn bị nghênh chiến!
Rất nhanh, mấy thân ảnh xông qua, yêu thú trùng sát lao đến, một tia mê dược vô sắc vô vị chui vào trong yêu hồn của yêu thú, trong nháy mắt đã đánh ngất yêu hồn của nó!
Đúng lúc này, Hùng Linh Lỵ đã tiến vào trạng thái đi săn khẽ quát một tiếng, giơ xiên đất nhảy lên, động tác cực kỳ hung ác, khuôn mặt bình tĩnh, hai tay nắm chặt xiên đất, trực tiếp xuyên qua điểm yếu trên cổ yêu thú!
Yêu huyết bắn tung tóe, Hùng Linh Lỵ cầm xiên đất dùng sức khuấy, con yêu thú kia không kịp hừ một tiếng đã trực tiếp chết thẳng cẳng!
Mấy tên đệ tử Tiệt giáo bị đuổi theo quay đầu lại nhìn, chỉ thấy một bóng lưng to lớn đẫm máu đang đứng đó...
Có một nữ luyện khí sĩ hai mắt lập tức mê ly, khuôn mặt đỏ bừng, ôn nhu nói: "Vị đạo hữu này..."
"Hả? Đạo hữu là gọi ta sao?"
Hùng Linh Lỵ quay người nhìn sang, khuôn mặt còn đáng yêu mảnh mai hơn ba phần so với khuôn mặt nữ luyện khí sĩ ở phía đối diện, trong nháy mắt đã làm người phía sau phải mím chặt môi.
Lý Trường Thọ truyền âm nói một câu với Hùng Linh Lỵ, Hùng Linh Lỵ mở mắt đôi mắt to của mình, hỏi mấy người kia: "Trong này có một thần chùy, các ngươi muốn lấy nó không?"
"Đạo hữu đã cứu tính mệnh của chúng ta, sao chúng ta có thể lấy bảo vật này chứ?"
"Đây là một chút tạ lễ, kính mong đạo hữu nhận lấy."
Ngay lập tức, mấy tên đệ tử Tiệt giáo đệ tử, từng người lấy ra một ít linh thạch đan dược, sau khi dùng pháp lực đẩy tới thì vội vàng cáo từ.
Hùng Linh Lỵ có chút buồn bực, dựa theo pháp chỉ của Hải thần đại nhân, trước tiên thu những vật này lại, rồi lấy thần chùy trong cơ thể yêu thú ra, kinh ngạc hô một câu:
"Biểu huynh, cái chùy này nhỏ như vậy, tại sao lại nặng thế?"
Lý Trường Thọ nói: "Theo luyện hóa chi pháp mà ta nói, ngươi luyện hóa linh bảo này đi, về sau lấy ra dùng để phòng thân."
"Ồ!" Hùng Linh Lỵ đáp ứng, nắm chùy ở trong tay, dùng pháp lực quán chú, rất nhanh đã hoàn thành luyện hóa sơ bộ.
Lôi chùy này cũng không hổ là xuất thân từ tay luyện khí đại sư Vân Trung Tử, uy năng cường hoành, hoa văn tặc nhiều.
Trong nháy mắt đã được Hùng Linh Lỵ luyện hóa xong, lôi chùy hóa thành dài nửa trượng ngắn, vừa khéo được Hùng Linh Lỵ nắm trong tay.
"Đi thôi." Lý Trường Thọ truyền thanh nói một câu, "Tiếp tục đổi chỗ."
Hùng Linh Lỵ đáp ứng một tiếng, nâng chùy lên, bắt đầu tiếp tục lao vùn vụt.
Bên ngoài bảo đồ, trên đám mây, thân ảnh cô độc kia hài lòng mỉm cười, tiếp tục bắt đầu khảo sát kế tiếp...
Ba canh giờ sau, Lý Trường Thọ liên tiếp không ngừng gặp được đủ chuyện hiếm lạ.
Có nữ luyện khí sĩ bị yêu thú gây thương tích hôn mê, rơi xuống trong hồ nhỏ, toàn thân ướt đẫm.
Có hai con yêu thú chém giết lẫn nhau, trùng hợp chết cách trước mặt Lý Trường Thọ không xa, mà gần đó lại có mấy tên luyện khí sĩ nhanh chóng chạy đến...
Đủ loại, đa dạng.
Lý Trường Thọ vẫn chưa làm hết sức, hành vi bản thân vẫn luôn tuân theo nguyên tắc “không dính nhân quả”, có thể tránh được thì tránh, nếu không tránh được thì thuần thục vận dụng “người pháp bảo” mới thu được...
Điểm duy nhất khác biệt với ngày thường của hắn chính là, bình thường hắn sẽ không quản chuyện phiền phức của người khác.
Nhưng ở trong bảo đồ này, nếu không uổng phí tiện tay thì thôi, hắn sẽ thuận tay vớt đối phương một lần, nhưng lại nhanh chóng rời đi, làm việc tốt không để lại tính danh.
Nếu có người biết dùng phương thức này để đo lường tâm tính của hắn như thế nào, chắc chắn đáy lòng Lý Trường Thọ sẽ hoàn trả hai chữ “nhàm chán”, lại biểu hiện ra như người “quân tử khiêm nhường” bình thường.
Kết quả kiểm tra lần này, đáy lòng Huyền Đô đại pháp sư chậm rãi ngưng tụ thành nhưng chỉ có một chữ thật lớn ——
Ổn.
Huyền Đô đại pháp sư đã hiểu rồi.
Cảm giác vô cùng huyền diệu, chỉ có thể hiểu ý mà không thể nói bằng lời.
Lúc này, Huyền Đô đại pháp sư đã dâng lên hào hứng, gửi đòn sát thủ, bấm tay bắn về phía bảo đồ.
Ngay trong một suối nước, Lý Trường Thọ đang thi triển thủy độn từ từ tiến lên, đáy lòng đột nhiên xuất hiện một trận “thông suốt”, dường như có lời gì muốn thốt ra.
Những thông suốt này dần dần ngưng tụ thành bốn chữ lớn:
【 nhân 】, 【 giáo 】, 【 dương 】, 【 uy 】.
Lý Trường Thọ lập tức nhướng mày, rồi lập tức hiện thân trong nước, lạy một lạy lên bầu trời.
Ban nãy “kỹ xảo nhỏ cầu sinh trong Hồng Hoang” được học từ Thập Nhị Kim Tiên trong Tiệt giáo, nắm bắt cơ hội đã bái chào Thánh Nhân lão gia.
Có lẽ nhiệm vụ của mình chính là tới nơi này dương oai?
Nhưng cái này... cũng không phù hợp với giáo nghĩa Nhân giáo...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]