Bên cạnh Phá Thiên phong là một pháp bảo thuyền dài trăm trượng, cao mấy chục trượng, khắp nơi đều là vàng son lộng lẫy, đã trôi lơ lửng mấy ngày rồi.
Bên dưới bảo thuyền này là một phiến đá bằng phẳng, trên đó khắc hoạ mấy toà trận pháp, trong đó càng có nhiều cấm chế.
Một bảo thuyền to lớn như thế mặc dù tốn không ít chi phí, nhưng Độ Tiên môn vẫn tạo lên.
Nhưng pháp bảo này chính là “Linh thạch vỡ nát cơ”, bay một nghìn dặm, bình quân “Thạch hao tổn” là hơn một trăm...
Nếu không phải chuyện đại sự như thế này, các vị trưởng lão cũng không nỡ lấy chiếc bảo thuyền này ra dùng.
Lúc đến Bách Phàm điện tập hợp, Lý Trường Thọ rất tự nhiên đứng trong một góc, trốn trước ba pho tượng nghĩa sĩ vô danh, không hề thu hút sự chú ý của bất kỳ người nào.
Nửa canh giờ sau, Chưởng môn Quý Vô Ưu và hai vị thái thượng trưởng lão, cùng Vong Tình thượng nhân, mười hai vị trưởng lão Thiên Tiên cảnh, dẫn ba mươi sáu vị chấp sự Chân Tiên cảnh trong môn phái, dẫn dắt bốn mươi tám đệ tử, cùng nhau leo lên bảo thuyền.
Sau đó, tường sáng của đại trận hộ sơn từ từ hạ xuống, chiếc bảo thuyền này bị mấy tầng tường sáng bao bọc, bay về phía bầu trời phía tây, tốc độ cũng không chậm.
Đợi bảo thuyền kia bay đi, đại trận hộ sơn khép kín một lần nữa, Kim Tiên Kỳ Linh trưởng lão ở bên trong, và mấy vị thái thượng trưởng lão, cũng từng người hiển lộ khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-that-qua-vung-vang/2293499/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.