Lý Trường Thọ chuyên tâm luyện chế trận cơ, phân một tia tinh thần, đưa mắt nhìn bóng lưng run rẩy của đệ tử đi tuần sơn.
Người này đúng là vô cùng xui xẻo, đã chứng kiến vẻ mặt đầy “mực” của ba vị tiểu tiên nữ hai thế hệ trong môn phái.
Cũng may, tất cả mọi người đều rất khắc chế, không tạo thành sự kiện đẫm máu, cũng chỉ đe dọa đệ tử này một trận nho nhỏ.
Tửu Cửu cực kỳ hung dữ, vác Lang Nha bổng, một chân giẫm lên ghế gỗ, chỉ một ánh mắt đã làm cho đệ tử tuần sơn này không ngừng run rẩy.
Hữu Cầm Huyền Nhã đã rửa mặt sạch sẽ, trên khuôn mặt xinh đẹp băng lãnh, ánh mắt mang theo vẻ lạnh lùng, làm cho đệ tử tuần sơn này ngày càng lo lắng bất an…
Cũng may có Linh Nga có khuôn mặt tươi cười kịp thời đứng dậy.
Nàng lấy lý do giải vây, để cho nam đệ tử này lập ra lời thề hơn một ngàn chữ, lúc này mới buông tha để cho nam đệ tử này rời đi...
Người này đến Tiểu Quỳnh phong, chẳng qua là đưa một ngọc phù truyền tin.
Trước khi đi, lại mang theo một bóng ma tâm lý lớn, đã tan vỡ rất nhiều tưởng tượng trước đây.
“Lại là tin đưa cho sư phụ...”
Lý Trường Thọ khẽ nhíu mày.
Trực giác nói cho hắn biết, chỉ cần sư phụ vừa tiếp xúc đến tin, chắc chắn sẽ có điều gì đó ngoài ý muốn.
Không cần Lý Trường Thọ phái giấy đạo nhân đi qua, ba vị nữ Luyện khí sĩ ưu tú trong lầu các đã bắt đầu nghiên cứu ngọc phù truyền tin.
Linh Nga khẽ nhíu mày nói: "Lại có tin đưa cho sư phụ sao?"
Tửu Cửu buồn bực nói: "Tề Nguyên sư huynh ở ngoại môn còn có bằng hữu sao? Huynh ấy không rời khỏi núi mới đúng chứ."
Trên gương mặt băng lãnh của Hữu Cầm Huyền Nhã đã tan rã băng tuyết, nói khẽ:
"Cửu sư thúc, nếu Tề Nguyên sư thúc chưa từng rời khỏi núi, vậy thì tại sao lại thu nhận Trường Thọ sư huynh và Linh Nga sư muội?"
"Đúng vậy, Trường Thọ và Linh Nga đều không vào sơn môn từ đại điển khai sơn."
Tửu Cửu xoa xoa chiếc cằm xinh đẹp trơn bóng của mình, trực tiếp bộc lộ quan điểm của mình: "Chúng ta phải mở ra xem thử..."
Hữu Cầm Huyền Nhã vội nói: "Điều này sao được chứ?"
Nhưng mà lúc hai người nói chuyện, Linh Nga đã lấy giấy bút ra, để đề phòng lúc mở ngọc phù truyền tin thì nội dung sẽ biến mất.
Thật là? Đúng là phái hành động!
Đáy lòng Lý Trường Thọ đánh giá cao chi tiết cầm giấy bút ra của Linh Nga.
Tiếp theo đây, Linh Nga bắt đầu cẩn thận kiểm tra cấm chế ngọc phù, đề phòng có chú thuật, tà pháp nào đó... thì vô cùng rắc rối.
Nhưng mà sau khi Linh Nga kiểm tra một lần, trực tiếp dùng pháp lực rót vào ngọc phù, không cần sử dụng Chân Tiên ở bên cạnh, tiến một bước xác định tính an toàn của ngọc phù... khấu trừ sáu mươi phân.
Đợi phía trên ngọc phù xuất hiện từng tia quang mang, ngưng tụ thành một thiên thư, Lý Trường Thọ cũng truyền âm vào tai Linh Nga:
"Ổn Tự kinh, bốn mươi lần."
Linh Nga không nhịn được một tay nâng trán, khẽ ngâm nửa tiếng, lại nhanh chóng cầm bút lên, cấp tốc viết những văn tự trên đó xuống.
Trong mật thất dưới đất, Lý Trường Thọ dùng tiên thức đảo qua những “quang chữ” này, khẽ cau mày, hắn đã dừng việc luyện chế trận cơ, từ phía sau bàn đọc sách đứng dậy.
Quả nhiên lại có việc phát sinh.
Chỉ có điều chuyện lần này, ngược lại không biết nên nói là tốt hay xấu, cũng không có quá nhiều ảnh hưởng với mình.
...
Trong lầu các bên cạnh Linh thú quyển, Tửu Cửu đã bắt đầu không cảm tình đọc chậm rãi:
【Đồ nhi Giang Vũ, Tề Nguyên thân khải:
Năm đó vi sư vì tìm kiếm cơ duyên đột phá Thiên Tiên, đã rời khỏi thiên địa Hồng Hoang, đi tới thế giới đại thiên để du ngoạn, bây giờ cuối cùng cũng được cảm ngộ, mấy ngày trước miễn cưỡng phá quan, bước vào Thiên Tiên chi cảnh.
Đợi vi sư củng cố cảnh giới, ít ngày nữa sẽ trở về môn phái thăm hai người các ngươi.
Bấm tay tính toán, sư đồ chúng ta đã gần ngàn năm không gặp, không biết hai người các ngươi có sống yên ổn trong môn không.
Lúc trước vi sư chỉ lo đột phá bản thân, đáy lòng vô cùng áy náy với hai người các ngươi, nhưng vi sư cũng có chuyện bất đắc dĩ, không có cách nào ở trong môn phái làm bạn cùng sư tỷ đệ các ngươi những lúc cảm thấy bất lực.
Đợi vi sư trở về núi sẽ trò chuyện sau.
Sau khi đột phá thì trong lòng vui vẻ, lập tức nhờ một vị Chân Tiên là bạn tốt mang phong thư đến cho ngươi hai người.
Sư, lưu 】
Linh Nga nói: "Đây là sư phụ của sư phụ sao? Là sư tổ của ta và sư huynh sao?"
Tửu Cửu cũng có chút buồn bực nói thầm: "Vị sư thúc này tên là nhỉ? Ta nhớ lúc mình mới nhập môn đã từng bái kiến qua mấy lần..."
Hữu Cầm Huyền Nhã nói khẽ: "Đạo hiệu của sư phụ Tề Nguyên sư thúc là Lâm Giang tán nhân, bởi vì bị vây trong Chân Tiên cảnh hơn ba ngàn năm không được đột phá, nên ngàn năm trước đã quyết định đi ra ngoài rèn luyện, sau cùng thì mất liên lạc với môn phái."
Tửu Cửu chớp chớp mắt, cười giống như tên trộm, "Tiểu Huyền Nhã, điều tra rất rõ ràng nha."
"Chuyện này, chuyện này không phải là..."
Trong nháy mắt tâm trạng Hữu Cầm Huyền Nhã có chút luống cuống, nhưng rất nhanh đã khôi phục trấn định, lạnh nhạt nói:
"Sư thúc đừng suy nghĩ nhiều, ta chỉ muốn hiểu rõ Trường Thọ sư huynh nhiều hơn một chút, cho nên mới có thể nghe ngóng chuyện này."
Hữu Cầm Huyền Nhã nói với khí thế hùng hổ, ngược lại Tửu Cửu lại có chút chột dạ khó hiểu...
Linh Nga đã chép xong thư, yếu ớt thở dài: "Lần này có chút phiền phức."
"Phiền phức cái gì?" Tửu Cửu nói, "Đây là chuyện tốt mới đúng, chúng ta có cần giúp một tay dựng một căn nhà cỏ mới bên hồ không?"
Linh Nga cười khổ nửa tiếng.
Nàng không thể nói ra, sư huynh mình thật vất vả mới trấn định sư phụ, có thể tùy ý làm việc trong Tiểu Quỳnh phong thượng.
Nếu có một vị sư tổ Thiên Tiên cảnh trở về, rất có thể một số bố trí, át chủ bài của sư huynh sẽ bị bại lộ...
Chợt nghe thấy:
"Sư tổ về núi chính là chuyện đại hỉ, sư muội đừng mặt mày ủ rũ như thế nữa."
Ba vị nữ luyện khí sĩ quay đầu nhìn về phía con đường nhỏ trong rừng ở ngoài môn, nhưng không ai phát hiện ra có người đang tới gần.
Lý Trường Thọ chậm rãi đi tới, mặc một trường bào màu lam thẫm bình thường, chân mang một đôi giày bó màu xám, mái tóc dài quấn lại như những đệ tử thường thấy trong môn phái, khóe miệng cười như không cười, tạo cho người khác một cảm giác thân cận rất bình thường.
Hữu Cầm Huyền Nhã đi tới phía trước hai bước nghênh đón hô: "Trường Thọ sư huynh!"
"Ừm." Lý Trường Thọ mỉm cười gật đầu, lại cho Linh Nga một ánh mắt “mọi chuyện cứ an tâm”.
Lý Trường Thọ đi thẳng vào chủ đề, nói:
"Xem nội dung trong thư, sư tổ cũng không biết chuyện sư phụ và Hoàn Giang Vũ sư bá gặp chuyện.
Cũng không biết sư tổ có tính cách thế nào, việc này phải bẩm báo cho sư phụ, cũng phải bẩm báo cho Bách Phàm điện."
Lý Trường Thọ nói như vậy, Tửu Cửu, Hữu Cầm Huyền Nhã và Linh Nga mới phản ứng lại.
Trong thư, vị vừa mới thăng cấp lên Thiên Tiên này tràn đầy áy náy với hai vị đệ tử.
Nếu sau khi “Lâm Giang tán nhân” trở về phát hiện hai đệ tử của mình, một bị thất tung, mỗi bị phế...
Tửu Cửu ôm lấy cánh tay, thấp giọng nói:
"Ta nhớ trước kia nghe Ngũ sư huynh nói qua, sư tôn ta và sư tôn Tề Nguyên sư huynh cũng coi như có chút giao tình.
Ngươi có muốn lúc đó ta mời sư tôn đến ra tay, để cho hai bên đừng đánh nhau không?"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]