“Ha ha ha...Thế này cũng được? 
Bị người Vu vây quanh, ép buộc lập thanh Hải Thần? 
Những người Vu kia còn ỷ vào sức mạnh huyết mạch của mình. Từng người từng người một cơ thể cường tráng như trâu, trở thành thần sứ vơ vét của cải...Kết quả là Long tộc lại nhúng một chân vào? 
Hay, chuyện thế gian quả nhiên rất hay!” 
Trong lũng sông, bên cạnh suối nước, Huyền Đô bưng cá nướng cười to một trận. 
Lý Trường Thọ ở bên cạnh cố gắng duy trì nụ cười, cũng lấy ra hai con trước đây vốn định đưa cho trưởng lão Lễ Vị trong môn phái, tiếp tục nướng lên. 
Yếu tố đầu tiên của việc ôm đùi chính là chân thành. 
Nhưng sau chân thành là...hợp ý. 
Huyền Đô mỉm cười một lúc lại hỏi: “Sau đó như thế nào? Tiếp tục nói đi. 
Ta cũng không nghe trắng mấy câu chuyện của ngươi như vậy. Sau này ngươi có thể chọn một môn thần thông. Hễ là thứ ngươi có thể học, ta tự sẽ truyền thụ cho ngươi.” 
Lý Trường Thọ nghe vậy, trái lại cũng không quá vui mừng, nhẹ nhàng thở dài, nói ra phương thức xử lý Nam Hải thần giáo của chính mình. 
Nhân tiện trả lời Huyền Đô đại pháp sư tại sao bản thân lại có chút liên quan đến Long tộc. 
Huyền Đô nghe được Lý Trường Thọ khổ vì phía sau không có cao thủ làm chỗ dựa, rồi cố làm ra vẻ huyền bí, cố tình nói một nửa để cho Long tộc tự mình phát huy trí tưởng tượng... 
Đại pháp sư này lại không nhịn được cười 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-that-qua-vung-vang/2293427/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.