Chương trước
Chương sau
Ngao Ất đang đi qua đi lại lập tức sáng mắt, tiến lên nghênh đón, nói: "Làm phiền thúc thúc phải bôn ba rồi!"

Vị cao thủ Long tộc kia hóa thành hình người, lôi trong tay áo ra...

(四四方方),một thùng gỗ dài hai thước.

Rương gỗ được bọc bởi một miếng vải màu lam.

Ngao Ất cùng vài vị cao thủ kinh ngạc, sau đó hắn vội vàng dùng tiên lực bao quanh rương, tránh cho rương bị áp suất dưới biển ép vỡ.

Sau khi mở rương gỗ ra thì thấy mấy chồng trúc giản được xếp chỉnh tề bên trong.

Phía trên trúc giản là một tấm ngọc phù truyền tin.

Nhấc ngọc phù lên, Ngao Ất lập tức dùng tiên thức thăm dò bên trong, chỉ có mấy câu nói đơn giản: Chuyện gấp phải tòng quyền, không thể trình bày cặn kẽ nguyên do. Bước tiếp theo ở bên trong, tổng cộng có hai mươi sáu bước.

Bước đầu tiên [Hành quân thiên], trước khi lên đường phải học trước, học xong mới biết được nguyên do của bước hai.

Ngao Ất thu ngọc phù lại, cúi đầu tìm, rất nhanh đã tìm thấy một trúc giản.

Từ từ mở trúc giản ra, phía trên hiện lên những con chữ rất rõ ràng, chữ khắc trên đó tựa như có pháp lực khiến Ngao Ất nhìn tới nhập thần...

Không mất quá nhiều thời gian Ngao Ất đã học xong.

Hơi cân nhắc, Ngao Ất quyết định làm theo kế sách này, lập tức lấy ra đại ấn Cửu Long Ngạo Thiên mà phụ vương ban thưởng, cất cao giọng nói:

"Chư vị thúc bá, các vị đồng tộc, chúng ta lập tức phân binh!

Một phần binh mã xuất hành bắt đầu từ mặt biển, đi theo đường biển vào Nam Hải, nhưng cần phải thu liễm hơi thở, không giơ cờ khí, không được rêu rao!

Đại quân còn lại ẩn giấu tăm hơi đi vòng sang hướng bắc.

Quyển kinh mạch địa, đi hướng đông thẳng vào Thần Châu chuyển vào Nam Thiệm, tránh dò xét của tên môn, chạy tới Tây Nam Nam châu!"

Một cao thủ Long tộc cau mày nói: "Tại sao điện hạ lại phân binh ra?"

Ngao Ất nghe vậy, trong lòng lập tức nghĩ tới câu nói bên trong trúc giản:

'Nếu có người hỏi tại sao phân binh, thì cứ nói là để đối phó địch lần này.'

Ngao Ất lạnh nhạt nói: "Thúc thúc có thể nghĩ là vì lần này đối phó địch."

Vị kia nhướng mày một cái, cũng không nhiều lời nữa.

Lại có lão long tộc nói: "Long tộc chúng ta ngao du chín tầng mây, tại sao phải làm chuyện chui tới chui lui dưới mặt đất như vậy?"

Ngao Ất hơi kinh ngạc trong lòng, thầm nói, chẳng lẽ Trường Thọ huynh có thể nhìn thấy tương lai sao?

Vấn đề này trong giản trúc cũng nhắc tới.

Lập tức, Ngao Ất không hề hoảng hốt hay vội vàng, bĩnh tĩnh nói:

"Đất đai là do Bàn Cổ đại thần biến thành, mây mù cùng lắm là do hô hốp của Bàn Cổ thần tạo ra, vì cớ gì mà không thể dùng địa mạch đi lại chứ?"

Lão Long trầm ngâm hai tiếng, khom người hành lễ, không dám nhiều lời nữa.

Các cao thủ còn lại trong tộc cũng không dị nghị gì, tất cả đều thu lại sư khinh thường đối với Ngao Ất.

Tiếp đó, thủy quân Long tộc phân binh đi Tây Nam Nam Châu, một nam một bắc, một trong tối, một ngoài sáng.

Ngao Ất lại dặn dò:

"Xin trưởng lão trong tộc xuất thủ, giúp đại quân long tộc của ta che giấu thiên cơ."

"Thái tử điện hạ cứ an tâm." Một vị lão giả Long tộc mái tóc hoa râm cười nói: "Là chuyện nên làm."

Ngao Ất gật đầu, cầm trúc giản nhìn thêm một lần, sau đó cất đi cùng một đống trúc giản bên trong rương.

Xe Giao long đã được đánh tới, Ngao Ất cùng mấy vị cao thủ Long tộc ngồi bên trong, cũng đi đường biển hòng dẫn dắt sự chú ý của phe địch.

Thừa dịp rảnh rỗi trên đường tới Nam hải, Ngao Ất bắt đầu lập xem hết hai mươi sáu trúc giản.

Sau [Hành quân thiên] là [Tổng bàn về thiên]ư, sau đó chia ra làm [Địa điểm chọn làm chiến cuộc], [Mai phục thiên] , [Dụ địch thiên].

[Dụ địch thiên] chia làm ba mục nhỏ, căn cứ vào phản ứng của đối phương mà chọn ra đối sách ứng phó phù hợp, sau đó là các mục nhỏ khác.

Không lâu sau, Ngao Ất càng đọc trúc giản lại càng thêm si mê.

"Không hổ là cao thủ giáo phái, kế sách thật là chu toàn, quả là làm long tức lộn ruột!"

Ngao Ất làm theo như dặn dò trong trúc giản, lấy ra một bộ [Mai phục thiên] đầy đủ để cho các vị trưởng lão biết trước chiến thuật...

"Các vị thúc bá mau tới xem qua một ít đối sách mai phục, đây là kế sách rất hiếm thấy trên đời!"

Mấy vị cao thủ Long tộc cười tủm tỉm gật đầu, ban đầu thái độ không quan tâm lắm cầm trúc giản đọc, nhưng chẳng mấy chốc sau, tất cả đều tỏ vẻ nghiêm túc đọc.

"Chia thành tốp nhỏ, được tán mà thần không tan..."

"Bề ngoài mai phục để dụ địch, khiến địch không phân biệt rõ được tình cảnh, phía sau thì mai phục đả thương địch, trung tầng và tầng trong cùng mai phục làm dự bị...

Từng bước từng bước, quả thực lợi hại."

"Đây là nhân tộc năm đó thắng được phương pháp của vu yêu sao?"

Nhưng mà...

Tuy họ cảm thấy kế sách không tệ, nhưng cũng không đề nghị Ngao Ất dùng những âm mưu xảo quyệt này.

Nhưng Ngao Ất lại nói một câu:

"Hai quân đối đầu, không lẽ không lừa gạt? So với da mặt bên ngoài thì ta càng để ý tính mạng của tộc nhân hơn!'

Mấy vị cao thủ Long tộc gật đầu, tuân lệnh rời đi.

Luật lệ trên dưới của Long tộc rất nghiêm khắc, trong trận chiến này, Ngao Ất là người giữ ấn soái, là người có quyền quyết định.

Vì vậy, mấy ngày sau....

Một đội quân rồng hơn ba ngàn tiên giao binh, hơn mười vị cao thủ 'lén lén lút lút' tới Nam Hải, bí mật ở gần khu vực của An Thủy Thành.

Hành tung của họ dĩ nhiên sẽ không gạt được "địch nhân" vẫn luôn nhìn chăm chú vào đường thủy.

Đội binh mã này đã sớm bị mấy con muỗi đen nhìn chăm chú.

Lại qua mấy ngày.

Sâu trong lòng đất lục tục có từng nhóm giao binh tụ họp, bọn họ luôn ẩn thân.

Coi như cao thủ long tộc có cẩn thận đi chăng nữa, thuật ẩn tung tích có cao minh thế nào....

Thì những binh mã bình thường vẫn bị người giám sát tung tích.

Nhưng giám sát bọn họ là một vị Hải thần Nam Hải được được sắp xếp vào trong thời gian ngắn.

Lại có mấy người có thể nghĩ đến...

Long tộc luôn luôn tự phụ, vậy mà lại nhân lúc xảy ra chuyện, chui vào lòng đất?

Khi Lý Trường Thọ thấy:

Long tộc gần ba mươi ngàn binh mã bắt đầu "xoắn ốc" đi tới trước, sau đó tự chọn ở dưới núi hoang, bố trí một cái bẫy lớn, mai phục bẩy tầng!

Cũng do các cao thủ che dấu tung tích...

Cuối cùng, tảng đá lớn trong lòng Lý Trường Thọ cũng giảm đi một nửa.

...

Mấy ngày này Lý Trường Thọ cũng không rảnh rỗi.

Hắn dễ dàng trấn an tín đồ dễ bùng nổ ở mấy ngôi miếu Hải Thần xung quanh, an bài người đáng tin và những người giấy.

Tỉ lệ đối phương chọ đa phần hạ tay từ những giáo chúng có mâu thuẫn....

Đúng như dự đoán.

Vòng mai phục của Long tộc mới bắt đầu được sáu ngày, cùng thần giáo Nam Hải xung quanh, hội tụ rất nhiều tín đồ bắt đầy vọt tới mấy ngôi miếu thần giáo Nam Hải.

Thật? Đã tiến tới bước dùng binh khí đánh nhau.

Đất nước của nhân tộc cũng phái binh giám sát, nhưng họ cũng không dám trêu chọc tới những giáo chúng ở đây.

Còn mấy giáo đồ kia dĩ nhiên là phải đi đập miếu Hải Thần.

Thật ra họ phần lớn đều là người nghèo khổ, những người tham gia chuyện này đều vì một chút tài vật mà...

Lý Trường Thọ không muốn dính nghiệp chướng, dĩ nhiên sẽ không hạ thủ ngoan độc với họ.

Trong những kế sách đưa cho Long tộc, cũng nhắc đi nhắc lại chuyện không thể làm tổn thương tới người phàm.

Mấy ngày sau, mấy ngàn giáo chúng của các giáo phái tìm được một tòa miếu Hải Thần bên ngoài thành.

Vào giữa trưa, sắc trời u ám.

Trước miếu hải thần, có một thiếu niên khỏe mạnh giơ côn dài ầm ĩ:

"Hải thần Nam Hải là ác thần khiến lòng người mê muội!

Phá vỡ nơi này khiến càng nhiều người tin phục Lê Mã thần của chúng ta!

Đập!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.