Bên trong Hải thần miếu, hai vị thị vệ Thiên Tiên đứng trong một góc sân sau, tay cầm bức Sơn Thủy linh đồ.
Nếu có thể cẩn thận quan sát kỹ bức Sơn Thủy linh đồ đó sẽ nhìn ra được, trong đó có hai thân ảnh giống như vật sống, có một số động tác nhỏ như đưa tay, chắp tay.
Hai thân ảnh, dĩ nhiên chính là giấy đạo nhân Lý Trường Thọ và vị Đông Mộc Công kia.
Hai người hàn huyên hai câu, bố trí mấy tầng trận pháp ngăn cách ở ngoài Hải thần miếu, tiến vào bảo đồ thôi diễn thiên cơ mới có thể che đậy tiên thức dò xét.
Bức tranh này có lai lịch không nhỏ, chính là… mô phỏng theo Tiên Thiên linh bảo Giang Sơn Xã Tắc đồ.
Trong bức tranh, hai người hàn huyên vài câu, Đông Mộc Công lập tức nói rõ ý đồ mình đến đây.
"Lần trước Ngọc đế bệ hạ đã trò chuyện với Hải thần trò, được rất nhiều lợi ích.
Mấy ngày trước, chúng tiên hội tụ trong Lăng Tiêu bảo điện, bệ hạ đã điểm danh chiêu an chuyện Hải thần Nam Hải, ít ngày nữa sẽ có ý chỉ đến đây.
Đạo hữu, sau này ngươi và ta sắp là vi thần cùng điện rồi."
Lý Trường Thọ khẽ nhíu mày, nói: "Ba chữ ít ngày nữa đây không nhiều nhưng cũng không ít.
Đạo hữu kính mong chỉ rõ, đại khái bao lâu sẽ có ý chỉ ban xuống đây."
"Nhanh thì trăm năm, chậm thì hai ba trăm năm."
Đông Mộc Công vuốt râu cười khẽ, trên khuôn mặt có chút khô gầy kia lộ ra mấy phần xấu hổ.
"Với tình huống hiện tại của Thiên đình, chắc có lẽ đạo hữu cũng biết rõ.
Bởi vì bây giờ Thiên đình phần lớn vị trí chính thần đều trống chỗ, Thiên đạo vận chuyển gần như chỉ dựa vào một mình bệ hạ để duy trì, ý chỉ ban thưởng một vị trí thần chính thức, ít nhất cũng phải mất trăm năm mới có thể được Thiên đạo đáp lại."
Đáy lòng Lý Trường Thọ cười một tiếng, nói: "Việc này không cần sốt ruột, chính là ngàn năm cũng không sao.
Hơn nữa kính nhờ Đông Mộc Công trở về báo cáo bệ hạ, ta có được vị trí thần rồi cũng không có cách nào lập tức lên Thiên đình nghe thông báo được.
Cũng không thể để một người giấy bay lên trời, điều này không khỏi làm trò cười cho người khác.
Đợi thời cơ chín muồi, tự ta sẽ nhập thiên môn, bái Lăng Tiêu, vì bệ hạ mà đóng góp một phần sức mọn."
"Đạo hữu không nóng không vội, đúng là một tâm tính tốt."
Đông Mộc Công tán thưởng, hiển nhiên sớm đã đoán trước được Lý Trường Thọ sẽ nói như vậy.
Dù sao lần trước lúc gặp mặt, Lý Trường Thọ đã đề cập qua, chính mình tạm thời không tiện lên Thiên đình.
Đợi ý chỉ chiêu an Hải thần ban xuống, Lý Trường Thọ sẽ có được vị trí thần trong Thiên đình.
Sau đó, hắn chỉ cần mệnh thần sứ, tở những đại miếu có hương hỏa thịnh vượng nhất, cộng thêm bức họa của Ngọc đế, treo sau tượng thần của mình và Ngao Ất, tuyên cáo Hải Thần giáo đã về với Thiên đình.
Đến lúc đó, hương hỏa công đức vẫn là hương hỏa công đức, cùng lúc này không có bất kỳ biến hóa nào.
Mà Thiên đạo cũng sẽ ban xuống Thiên đạo công đức của Hải thần hắn, và những loại có tính chất như phát tiền lương...
Nhưng phần Thiên đạo công đức này cũng không dễ cầm như vậy, hôm nay Đông Mộc Công tới đây, trực tiếp mang đến sáu vấn đề.
Năm vị trí đầu tiên là chuyện mà Ngọc đế không thể quyết định chắc chắn được, muốn nghe thử ý kiến của Hải thần. —— thật ra chính là muốn tiến một bước để xác định giá trị làm mưu thần của hắn.
Lần này Lý Trường Thọ cũng không nóng nảy, sau khi suy nghĩ chu toàn thì trục điều đưa ra một ít “thiển kiến” cho chính mình.
Hỏi lý do ổn thỏa, tự hắn ràng buộc “tầm nhìn”, cho ý kiến, cũng đều cho Ngọc đế có khả năng nhìn thấy.
Mười hai điều châm ngôn trước đây, hơn phân nửa là Lý Trường Thọ thông qua chuyện đời sau mà tổng kết, rõ ràng có điểm khác biệt...
Nhưng câu hỏi cuối cùng của Đông Mộc Công, có liên quan đến những vấn đề hóc búa của bản thân Đông Mộc Công, lại làm cho Lý Trường Thọ có chút đau đầu.
Bên trong còn liên lụy đến Thánh Nhân.
Thân phận, mệnh mạch, thậm chí là chuyện xưa của Đông Mộc Công, lần trước khi Lý Trường Thọ gặp mặt đã có sự phỏng đoán đại khái.
Hôm nay nghe kỹ càng lời nói của Đông Mộc Công, Lý Trường Thọ cũng không khỏi cảm khái.
Vị lão giả trước mặt này...
Quả thực không hề dễ dàng.
Cái gọi là Đông Mộc Công, kỳ thật chính là Đông Vương Công, là kiếp trước của vị thuần dương tiên nhân Lữ Đồng Tân đời sau.
Thiên đình vừa lập, có lão gia Thánh Nhân vì kiềm chế thực quyền của Ngọc đế, đã lập một Đông Vương Công, quản lý nam tiên trong Thiên đình.
Chức này vốn cũng không là gì, mặc dù quyền hành đan xen với sự tồn tại của Ngọc đế, nhưng bản thân Đông Vương Công chính là thủ hạ của Ngọc đế.
Phiền phức chính là vị trí thần đối ứng với Đông Vương Công chính là Tây Vương Mẫu quản lý nữ tiên trong Thiên đình.
Mà Tây Vương Mẫu và Vương Mẫu nương nương sau này chính là cùng một người!
Nàng và Ngọc đế đều là đồng tử, đồng nữ theo hầu bên cạnh Đạo Tổ trong Tử Tiêu Cung, hai người là thân • sư huynh muội.
Căn cứ vào bí mật quan sát của Đông Mộc Công, Ngọc đế và Vương mẫu vẫn là thanh mai trúc mã, là loại hình hai đứa nhỏ vô tư trong các ti thần chức ở Thiên đình.
Nhưng Đông Mộc Công thường xuyên thấy Ngọc đế ra vào Thiên đình Dao trì, có đôi khi hai người sẽ cùng nhau đi Tây Côn Lôn Dao trì...
Hiện tại, Đông Vương Công và Tây Vương Mẫu trở thành nam tiên, nữ tiên tiên thủ trong Thiên đình, thường xuyên được tiên nhân trong Thiên đình đặt song song cùng nhau...
Ngọc đế có thể nuốt trôi cục nghẹn này sao?
Vốn dĩ Đông Vương Công chỉ nghĩ tới, mình có Thánh Nhân lão gia cấp bổ nhiệm, cho dù là Ngọc đế bệ hạ cũng không thể động vào mình.
Nhưng rất nhanh, hắn đã...
Bị Ngọc đế dạy dỗ đến trung thành tuyệt đối!
Càng biết rõ thủ đoạn của Ngọc đế, hiện nay, còn có thể phụ tá làm vinh danh vị chủ tam giới!
Mặc dù Ngọc đế không nhắc đến chuyện “Đông Vương Công và Tây Vương Mẫu”, nhưng Đông Vương Công cũng không thể không cảnh giác.
Thế là, Đông Vương Công tự sửa thành Đông Mộc Công, ngày thường cẩn thận chặt chẽ, tuyệt không sử dụng quyền hành “bổ nhiệm chức nam thần tiên” trong tay, Ngọc đế nói cái gì, Đông Mộc Công hắn sẽ làm cái đó.
Nhưng hiện tại Ngọc đế vẫn chưa khởi thế, thủ hạ không thể là người vô dụng.
Nếu Ngọc đế đủ lông đủ cánh, bất luận là muốn thu quyền, hay vì cân nhắc thanh danh, Đông Mộc Công hắn tất sẽ...
Tất sẽ...
Đông Mộc Công sầu lo nhiều năm, không thể thương lượng với ai, gần đây thấy Ngọc đế có chút tán thưởng với Hải thần Nam Hải này, thật sự cũng không còn cách nào, chỉ khẩn cầu đến nơi này.
"Đạo hữu thiện mưu đa trí, có thể vì bần đạo mà chỉ một con đường sáng không?"
Đáy lòng Lý Trường Thọ trầm ngâm vài tiếng, trên mặt của lão tiên do giấy đạo nhân hóa thành cũng lộ ra một chút khó xử.
Đông Mộc Công đứng dậy làm đạo vái chào, lấy hai pháp bảo trữ vật trong tay áo ra, thấp giọng nói:
"Nếu đạo hữu có thể chỉ điểm một hai điều, bần đạo tất có hậu tạ!"
Lý Trường Thọ cũng không phải vì động tâm với ngoại vật, nhưng quả thật Đông Mộc Công cho hắn quá nhiều...
Khụ, chuyện này có cho nhiều hơn nữa cũng không được!
Cho dù là vấn đề nan giải này, Lý Trường Thọ vốn biết cách lý giải tối ưu.
Nhưng nếu mình giúp Đông Mộc Công, đó chính là hủy đi bậc đài của Thánh Nhân lão gia.
Bất luận là cái nào, Thánh Nhân lão gia đã lập ra Đông Vương Công đi chọc tức Ngọc đế, đây không phải nhân quả mà Lý Trường Thọ có thể trêu chọc được.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]