Nhanh chóng hạ xuống rừng phía dưới, thi triển thổ độn biến mất không thấy gì nữa.
Bước đầu tiên… Hoàn thành cũng không tệ lắm.
Mặc dù chỉ là ám toán một Chân Tiên, nhưng cũng chú trọng diễn kỹ và kịch bản, tính toán phản ứng của đối phương, phát huy ra kỹ xảo vận độc hoàn mỹ…
Một lát sau;
Cách chỗ kia phường trấn hai ngàn năm trăm dặm bên ngoài, chỗ sâu nhất trong hoang cốc được trận pháp che đậy.
…
Đau nhức, nguyên thần vô cùng đau nhức…
Khoái Tư đạo nhân từ trong mê ngủ tỉnh lại, cảm giác bản thân như đã trải qua một trận ác mộng đáng sợ;
Trong mộng, mình tái hiện lên từng bức họa, như là có người đang điều tra ký ức hắn.
Nhưng trên thực tế, từ khi hắn bị mê choáng cho đến lúc này, cũng chỉ mới khoảng nửa nén hương, cũng quả thật đã bị dùng phép sưu hồn (sưu: tìm tòi, lục lọi).
Vì lý do ổn thỏa, Lý Trường Thọ tóm lại là muốn xác định một chút, đến cùng phải gã này hại sư phụ của mình hay không;
Phép sưu hồn mặc dù hữu thương thiên hòa (*),nhưng cũng không khó nắm giữ, Lý Trường Thọ từng thấy qua trong một bản cổ tịch nát.
(*) Hữu thương thiên hòa: Gây tổn thương trái quy luật tự nhiên
Lục soát hồn, chung quy so ngộ sát thì tốt hơn.
Nhưng mà không lục soát còn tốt, vừa lục soát…
Lý Trường Thọ - thanh niên tốt vô chí, ôn hòa, nho nhã, có nội hàm Nhân giáo, thiếu chút trực tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-that-qua-vung-vang/2293335/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.