Loại thần thông này được xưng là Mị thuật, thời Thượng cổ khi Yêu tộc hưng thịnh, một số Yêu tộc đều sẽ chuyên tu phương pháp này, để bảo hộ cao thủ Yêu tộc, cũng muốn tìm một chỗ dựa cho chính mình.
Lúc này, nữ yêu này cũng không chỉ đơn giản là thi triển Mị thuật, bản thân cũng đang bày ra mị lực, tư thế, thần thái, đôi mắt, ánh mắt, thậm chí là biên độ khép mở đôi môi của nữ tử, hiển nhiên đều đang phối hợp Mị thuật.
Rất nhanh, Lý Trường Thọ phát hiện, Tửu Ô sư bá đã có chút không nhịn được...
Thấp đạo nhân bước ra một bước nhỏ về phía trước...
Nếu để cho Tửu Ô sư bá bị đối phương dùng Mị thuật khống chế, chuyện này sẽ càng phiền toái hơn.
Thế là...
Bịch!
Một cuộn tranh đột nhiên trượt xuống khỏi ống tay áo của “Tề Nguyên”, rơi xuống bờ cát, sau đó tự động mở ra một chút.
Đôi mắt “Tề Nguyên” cúi đầu nhìn xuống, đáy mắt tràn đầy mê mang, lại lẩm bẩm nói:
"Đây không phải... bức tranh Trường Thọ đã cho ta sao...
Sư huynh, Tửu Ô sư huynh?"
"Hả?" Tửu Ô nhìn không chớp mắt, cũng không quay đầu lại, thuận miệng đáp lại, "Sư đệ, làm sao vậy?"
“Tề Nguyên” nhặt cuộn tranh trên mặt đất lên, đi đến bên cạnh Tửu Ô, từ từ mở ra.
Lại giống như không cẩn thận, dùng cùi chỏ đụng vào bả vai Tửu Ô sư bá.
Tửu Ô vô thức cúi đầu xuống, nhìn thấy bức tranh đang từ từ mở ra kia...
Lúc này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-that-qua-vung-vang/2293322/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.