Hùng trại dựa vào Nam Hải to lớn mà giáo vơ vét của cải, còn thu lại sự hăng hái hay sao?
Đáy lòng Lý Trường Thọ lặng lẽ cảm ứng được, suýt chút nữa đã thật sự ngất đi.
Một ngàn sáu trăm hai mươi mốt tòa...
Còn có hơn mười mấy tòa tượng thần đang hưng khởi...
Hơn nữa hắn mơ hồ cảm ứng được, bởi vì Nam Hải thần giáo và một tiểu giáo nào đó thu liễm công đức đã bắt đầu xung đột, mở ra một quy mô lớn dùng binh khí đánh nhau.
Đây là tình tiết gì vậy...
Khóe miệng Lý Trường Thọ co quắp một trận, trong lúc nhất thời không biết nên nói gì, chỉ có thể nằm ở đó giả chết.
Nói trở lại, giáo chúng của mình thích đi tranh đấu tàn nhẫn, đánh đầu rơi máu chảy, có thể không hao tổn công đức hoặc khí vận của hắn sao?
Đệch...
Giáo chúng cái rắm!
Từ giờ trở đi, hắn căn bản không quen biết Hải thần Nam Hải gì đó nữa!
Nghĩ cách chỉnh dung đi.
Sau khi về núi, làm thêm mấy bí chú hình xăm của Vu tộc đi.
Mặc dù chính mình coi như đã ôm được gót chân sau của Độ Ách chân nhân, nhưng chung quy vẫn còn quá nông cạn.
Lúc này cũng chỉ có thể trông cậy vào sư phụ sớm bước vào Chân Tiên cảnh, để sư phụ đi vào Thiên đình hỗn loạn kia, sau đó lừa dối sư phụ đi vào Đâu Suất cung bái kiến Thái Thượng lão quân, kéo thêm một chỗ dựa.
Văn đạo nhân.
Nam Hải giáo.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-that-qua-vung-vang/2293260/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.