"Quả nhiên là phía sau có người mưu hại.
Ban nãy phát hiện một tia đạo vận này, ta đã lập tức đuổi theo.
Nhưng có Thánh Nhân ra tay, che đậy thiên cơ cho người đó, ta chỉ có thể dựa vào uy lực của Thái Cực đồ, miễn cưỡng dọa tên gia hỏa này một trận..."
Trên mây, Huyền Đô giải thích hai câu đơn giản, lão đạo bên cạnh lập tức nhíu mày than nhẹ.
So với trang phục có chút tùy ý của Huyền Đô thì khí chất ngưới này bình thản hơn.
Đạo bào, đạo cơ, đạo hoa và phất trần trong tay đang cầm trong tay của lão đạo này đều rất sang trọng, ngược lại càng có khí phách của một cao nhân thế ngoại.
Nhưng vị lão đạo này lại nói chuyện rất khách khí với Huyền Đô, lúc nói khóe miệng còn mỉm cười, thân thể cũng hơi nghiêng về phía trước.
Lão đạo này lại hỏi: "Đại sư huynh, người xem kế tiếp nên xử trí như thế nào?"
"Đạo huynh chúng ta đi tới bên Độ Tiên môn kia dẹp loạn tai họa trước đi!"
Huyền Đô cười nói: "Nếu ngươi đi qua đó muộn một chút, nói không chừng bọn họ đã dẹp loạn ngoại địch, không còn chuyện gì cho tổ sư khai sơn tổ như ngươi nữa đâu.
Đợi đạo huynh an bài xong những chuyện ở Độ Tiên môn, nhớ rõ mang mấy thi thể của Luyện Khí sĩ Kim Ngao đảo trở về đây.
Sau này chúng ta còn phải đi tới Kim Ngao đảo một chuyến nữa."
Thi thể...
"Haizz…" Lão đạo ngầm hiểu, lộ ra vẻ mặt hổ thẹn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-that-qua-vung-vang/2293258/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.